Yêu Lại Mối Tình Đầu: Chương 1
Sau sáu năm mối tình đầu của tôi quay trở về nói là mối tình đầu nhưng thật ra anh ta chưa hề yêu tôi, chỉ là bản thân tôi tự lừa giối rằng tôi yêu anh ta và anh ta cũng có tình cảm với tôi. Vào một ngày mùa thu se se lạnh […]
Cuộc sống của tôi trở nên vô vị từ khi tình yêu đầu kết thúc cách đây 6 năm, mỗi ngày tôi đều từ công ty trở về trên con đường quen thuộc hình bóng người ấy luôn xuất hiện trước mắt khiến tôi cảm thấy nguyên vẹn cảm giác như ngày đầu, cõ lẽ tôi đã dùng hết thảy nhiệt tình của mình để yêu anh một cách cuồng nhiệnhất,và có lẽ sự cuồng nhiệt của tôi làm cho anh cảm thấy phiền hà nên liền lập tức rũ bỏ tôi một cách lạnh lùng. Người ta thường nói tình đầu khó phai quả nhiên như vậy, trong tim tôi giờ đây vẫn còn hình bóng của anh mặc dù thời gian đã trôi qua rất lâu, hình dáng ấy như một vết sẹo khắc sâu vào trái tim khiến tôi khó mà xoá nhoà đi nó.
Cô luyến tiếc nhìn lại con đường mòn rồi nghĩ vẩn vơ, bước đi trên nền đá lạnh trời tháng 9 vào thu cái cảm giác se se lạnh khiến tâm trạng càng trở nên tồi tệ hơn, sự cô quạnh luôn hiện hữu trong tâm hồn. Hôm nay cô định không về nhà rẽ vào một quán cafe ngồi thưởng thức, đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên inh ỏi, cô bốc máy lên nghe đầu dây bên kia lập tức phóng ra mộâm thanh kinh khủng, tiếng nhạc ầm ĩ cùng tiếng thécủa bạn mình.
- Như Nguyệt cậu đang ở đâu nhanh đến đây chơi với mình.
- Tố Tố mình không muốn đến chỗ náo nhiệcậu biết mà.
- lát sẽ có người đến đón cậu mình định vị được chỗ của cậu rồi.
tútútút
......
Cô bạn cứ vậy mà quyết định, còn không thèm để ý đến câu nói của cô.
Cô thở dài ngao ngán, dẫu sao cũng chỉ có cô bạn này là quan tâm tới cô, ngoài trời bắt đầu mưa phun đứng dưới mái hiên cô chợrùng mình hôm nay lại quên mang áo khoác ngoài đầu óc cô vốn dĩ vậy, toàn quên đồ đạc lung tung. Đang nghĩ miên man thì một chiếc xe đậu trước mặt.
" Mercedes cái cô Tố Tố này không biết quen được anh đại gia nào rồi ".
Không kịp để cô suy đoán tiếp người đàn ông từ phía vô lăng đi ra thân hình cao lớn, anh ta còn chu đáo mang thêm một chiếc ô cô vẫn chưa nhìn thấy mặt anh ta vì bị chiếc ô che đi, một phần cũng vì trời đã tối. Nhìn cách ăn mặc chỉnh chu cô đoán là người không tầm thường vesđen nhưng không thắcalavas, trong đầu cô chợnghĩ đến một người rồi chợt trấn tĩnh lại bản thân cô lắc đầu mạnh không để dòng suy nghĩ tiếp diễn. Chiếc ô tiến gần về phía cô mộâm thanh quen thuộc vang lên.
- Em chờ có lâu không?
Cô sững người ngước mắt lên nhìn, người đàn ông cao 1m8 ánh mắt trìu mến nhìn cô vẫn khuôn mặấy, nhưng có phần hơi lãnh đạm miệng cô lắp bắp.
- Cố Mặc Phong sao lại là anh.
- Như Nguyệt câu đầu tiên gặp anh sau 6 năm là vậy sao?
Cô hơi khó hiểu không lẽ anh ta đang mong đợi cô xà vào lòng anh ta rồi thét lên em nhớ anh đến phát điên sao? Cô cười mỉm đáp trả câu hỏi.
- Chúng ta là gì? bạn bè không người yêu cũng không anh và tôi là hai người hoàn toàn xa lạ.
- Như Nguyệem thay đổi rồi trước đây em không bao giờ nói những lời làm người khác tổn thương.
- Anh thất vọng sao vậy tôi xin lỗi tôi không thể nói khác đi được vì sự thật nó là như vậy, tôi còn có hẹn không thể tiếp anh.
- Em đến chỗ Tố Tố, là cô ấy bảo anh đến đón em.
Trong lòng cô chợcó một cảm xúc khó tả, vừa bực tức vừa hoảng loạn. Cô không muốn gặp mặt anh ta đặc biệt sau lần đó, cô nghĩ cô sẽ không thở được nếu tiếp tục gần anh ta thêm nữa, cô lạnh giọng.
- Tôi sẽ đón taxi không phiền anh Cố đây.
Cô bước chân định rời khỏi, đột nhiên chiếc ô trên tay anh ta rơi xuống nền gạch vang lên tiếng " bịch ".
Anh ta chau mày tiến nhanh lại bế bổng cô lên khiến cô bàng hoàng hét lên.
- Anh làm cái quái gì vậy? thả tôi xuống.
Anh ta không nói gì sức lực rất lớn và lồng ngực cũng rấấm áp cô có phần hơi chao đảo, anh ta đặcô vào trong xe sau đó còn thắt dây an toàn, cô khó chịu ra mặt nhưng anh ta rất kiên nhẫn suốquãng đường cô không hề nói nửa lời.
Đến quán bar Daimond cô vẫn bực bội đi xuống xe, tính tình anh ta vẫn thế không thay đổi, anh ta không hề biết lắng nghe cảm xúc của người khác. Cô bước đi gió lạnh luồn qua một hồi khiến toàn thân phát run, đột nhiên một hơi ấm từ sau lưng lan toả ra cả cơ thể, mùi nước hoa quen thuộc xông vào mũi.
- Trời trở lạnh em nên khoác tạm áo anh vào.
- Có chết rétôi cũng không cần áo của anh.
Cô đang định cởi trả lại áo anh ta liền đe doạ.
- Nếu em không muốn anh bồng em vào thì em cứ cởi nó ra.
Anh ta đang quan tâm cô sao? Thậnực cười tại sao anh ta phải làm vậy cô và anh ta đâu còn là gì của nhau.
Lượt xem: 740
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ
Số chương: 85/85

Để lại một bình luận