
Nữ Hoàng Tin Đồn
TXT 20/20 514 Theo dõi 0
Vợ Cậu Tư
AUX 14/14
1758 Theo dõi 0
Tôi Là Triệu Giáp Đệ – My Name is Zhao Jia Di
25 30/30 4123 Theo dõi 0
Vu Thị Khuynh Thần
TXT 108/108 690 Theo dõi 0Ám Hiệu Tình Đầu: Chương 1
Văn án:
Năm 18 tuổi, Dư Trì làm việc ngoài giờ tại đoàn làm phim, làm cùng một chỗ với tiểu hoa đán Thịnh Li. Hai tháng sau, quay phim xong, Thịnh Li vỗ vỗ mặt hắn, cười nói: ” Chị giới thiệu cho cậu một người đại diện, với gương mặt này của cậu, nhất định sẽ nổi tiếng.”
Dư Trì nghĩ nghĩ, gật đầu: “Được.”
Nào ngờ, đây là phí chia tay Thịnh Li cho hắn.
Về sau, Dư Trì nổi tiếng, còn công khai một bí mật: “Năm 18 tuổi tôi đã từng yêu đương, hai tháng đã chia tay. Là mối tình đầu, tôi bị đá. Nếu như còn cơ hội, tôi nhất định sẽ theo đuổi lại cô ấy.”
Đám fan hâm mộ: “Mối tình đầu của em zai rốt cuộc là ai? Ai mẹ nó mắt mù lại đá cậu ấy?”
Người đại diện: “Liều mạng vì nổi tiếng, cái gì mà mối tình đầu! Để chống mắt lên xem khi nào cậu lật xe.”
Mắt – Thịnh Li – mù: “…”
Cô nhìn Dư Trì cao lãnh đi qua trước mặt mình, đây là thái độ của người muốn theo đuổi?
—————
Vì một bộ phim, hai người lần nữa cùng đoàn làm phim, lần này Thịnh Li là nữ chính, Dư Trì là nam chính.
Thịnh Li cùng Dư Trì NG cảnh hôn vài chục lần, nhiều lần đến mức Thịnh Li đỏ cả mặt, Dư Trì ở bên cạnh thành tâm xin lỗi: “Xin lỗi đạo diễn, lần sau nhất định sẽ qua.”
Về sau, Thịnh Li có cảnh hôn cùng nam hai, Dư Trì đi qua, cúi đầu bên tai cô khẽ nói: “Chị à, NG quá 3 lần, đêm nay anh liền đi tìm chị tính sổ, ám hiệu giống năm đó, không cho phép không mở cửa.”
Thịnh Li: “…”
Beta: koreal92
4 giờ chiều ngày 8 tháng 6, cả nước tiến hành thi Đại học môn Tiếng Anh.
Trong phòng bệnh tư nhân nào đó, cửa phòng đóng chặt, màn cửa cũng kéo kín mít, chỉ hở một đường nhỏ, ánh nắng chiều xuyên qua khe hở chiếu vào, dù trong phòng đã mở điều hoà không khí, nhưng vẫn có cảm giác nóng nực như ở bên ngoài.
Đây là ngày thứ ba Thịnh Li nằm viện, nguyên nhân là do dị ứng xoài, đêm đó nhập viện, trên người và mặt cô đều là mẩn đỏ, trên mặt là thảm nhất, vừa đỏ vừa sưng, đối với một nữ minh tinh thì đây là sự đả kích rất lớn. Trớ trêu cô lại hồi phục chậm, bác sĩ nói ít nhất phải một tuần những mẩn đỏ trên mặt cô mới giảm bớt, mẩn ngứa khó chịu làm Thịnh Li chỉ muốn đem mặt mình cào mấy cái, vừa khó coi vừa khó chịu, ăn không ngon ngủ không yên, tính tình cũng ngày càng nóng nảy.
Cô đeo khẩu trang tựa vào giường bệnh, mắt dán vào danh sách hot search trên Weibo, nhìn lướt qua, top 6 và top 10 đều là về kì thi Đại học. Hai ngày nay muốn xem bát quái của giới giải trí cũng thật khó khăn, 80% chủ đề nói chuyện đều xoay quanh kì thi.
"Nhàm chán." Thịnh Li cười lạnh, "Em nói xem vì sao hàng năm đều có thí sinh quên giấy báo thi ? Vì sao hàng năm đều có thí sinh đến trễ ? Đầu bị cửa kẹp hay trời sinh ngu ngốc ? Chuyện quan trọng như vậy còn có thể quên, có thể đến trễ sao, loại người này thì thi đại học làm cái gì ?"
Trợ lí Viên Viên nhìn giỏ trái cây trên bàn, lựa ra quả táo to nhất, liên tục phụ hoạ: "Đúng đúng đúng."
Thịnh Li lườm cô một cái: "Chị không ăn táo, lấy cho chị mấy quả nho."
Viên Viên: "Được được được."
Thịnh Li: "Viên Viên, em nói xem, liệu có tên khốn khiếp kia có quên giấy báo thi hoặc đến trễ không ?
Viên Viên: "Có có có !"
Hả ?
Tên khốn khiếp ?
Viên Viên chỉ thuận mồm trả lời, nói xong mới có vẻ hơi mờ mịt, "Tên khốn khiếp nào ?"
Thịnh Li liếc mắt nhìn cô: "Em nghĩ xem ?"
A a a ! Chắc chắn là tên khốn hại Thịnh Li bị dị ứng.
Tên khốn đó tên Dư Trì, vừa vặn năm nay cũng thi đại học.
"Có thể, có khả năng, nhưng tin tức đều bảo mật, không để lộ danh tính." Viên Viên cẩn thận từng li từng tí, hết sức cố gắng nịnh nọt, "Kể cả không, tên khốn đó nhất định thi không tốt ! Lụi Tiếng Anh ! Tổng điểm không quá 300 !"
Thịnh Li thở dài mệt mỏi, phất phất tay ý bảo cô đi rửa nho.