Hà Lan (26) Nga (21) China (25) Thái Lan (378) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Thụy Sĩ (19) Đài Loan (69) Hồng Kông (195) Philippines (160) Úc (46) Nam Phi (20) Thụy Điển (19) Mexico (33) Pháp (388) Âu Mỹ (226) Argentina (18) Mỹ (827) Việt Nam (2813) Brazil (36) Indonesia (40) Anh (450) Ba Lan (33) Trung quốc (191) Malaysia (42) Ấn Độ (106) Canada (100) Tây Ban Nha (98) Japan (51) Ý (324) United States of America (228) More (27) Hàn Quốc (236) Đức (68) Nhật Bản (700) Bỉ (28)Ăn Dưa, Ngược Tra, Tiện Tay Vả Mặt Thắng Lớn: Chương 1
Linh Hào tỉnh lại lần nữa thì đã ở một thế giới khác. Nguyên chủ của thân xác này, Bạch Chỉ Nguyệt, vừa bị đám bà đỡ và nha hoàn hại chết trong lúc sinh con, một xác hai mạng.
Rất may là không gian của cô cũng đi theo, không chỉ giữ lại những món đồ cũ mà còn mang theo cả căn cứ thí nghiệm.
Việc đầu tiên là xử lý đám bà đỡ và nha hoàn có ác tâm này, sau đó mổ bụng lấy đứa bé ra, rồi đi tìm chủ mưu của chúng báo thù.
Ủa, đứa bé vẫn còn một hơi thở, có cứu được không?
Nếu có thêm cái gánh nặng này, mình còn có thể tiêu dao tự tại, lang bạt giang hồ được không?
Lại là đứa con trai của mình ở kiếp trước ư?
Vậy thì khác rồi, Hầu phủ này, ta muốn.
Vốn tưởng rằng phải dùng vũ lực để giải quyết từng người một, nhưng từ sau khi quen một con chim, mọi thứ đều trở nên đơn giản. Vừa hóng chuyện vừa ngược tra, nhẹ nhàng chiếm lấy Hầu phủ.
Nhưng nàng không biết cách tăng sản lượng lương thực, cũng chưa từng học qua sách lược trị quốc, cũng không biết cách tăng thu nhập, chỉ học qua cách giết người, làm sao để đứng vững trong giới quý tộc ở kinh thành này?
Khi năng lực tăng lên, cô có thể giao tiếp với nhiều loài động vật hơn, chuyện hóng được cũng ngày càng nhiều, hóng chuyện của cả kinh thành. Hai mẹ con cứ thế dựa vào việc hóng chuyện mà một đường vượt ải, thắng đến cuối cùng.
“Tắt thở rồi, đúng là biết hành người ta thật, cứ thế này nữa thì tay ta mỏi nhừ không ấn nổi nữa.”
“Chứ sao nữa, nào là đẩy bụng sửa ngôi thai, nào là nhét ngược trở vào, c.h.ế.t sớm đi có phải tốt không, cứ cố sống cố c.h.ế.t muốn sinh ra, chịu bao nhiêu tội rồi cũng không thoát được cái chết, lại còn hại chúng ta bận rộn cả một đêm.”
“Không có cái số đó mà cứ một hai phải cưỡng cầu, hại mình không nói, đứa bé cũng không thể sống nổi, cứ phải để chúng ta ra tay mạnh, xem kìa làm ta dính đầy m.á.u cả người cả tay, ui da khó chịu c.h.ế.t đi được, mau lấy nước cho ta rửa tay.”
“Chết thật rồi à?”
“Ôi, Lý ma ma còn không tin chúng ta sao, ngài tự mình vào kiểm tra đi!”
Linh Hào cảm giác có người đang đưa tay lên mũi mình để thử hơi thở. Nàng rất muốn bật dậy, một tay bẻ gãy cổ đối phương, nhưng cơ thể lại không sao cử động được, tay cũng không nhấc lên nổi, muốn mở mắt ra cũng không được, chỉ cảm thấy vừa mệt vừa đau.
Còn có mấy người đang ríu rít ở đó nữa — phiền phức.
“Được rồi, cuối cùng cũng tắt thở. Cái cảnh ồn ào này ta xem cũng thấy mệt rồi, các ngươi mau dọn dẹp một chút đi, ta phải đi báo lại cho Hầu gia và Nhị phu nhân!”
Nghe thấy có người mở cửa đi ra ngoài.
“Bẩm Hầu gia, phu nhân…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lý ma ma đến cả “Nhị phu nhân” cũng không gọi, mà gọi thẳng là “phu nhân”.
Nhìn sang Nhị phu nhân Dung thị, bà ta nói thêm một câu:
“Đứa bé cũng bị ngạt c.h.ế.t trong bụng rồi.”
Trường Bình Hầu Tô Thần Cương nhìn bà đỡ người đầy máu, khẽ chau mày. Vốn dĩ hắn định dùng lý do không có con để giáng nàng xuống làm thiếp, ai ngờ đúng lúc này lại mang thai. Nhưng con trai trưởng của Hầu phủ sao có thể là con của một nữ nhân xuất thân từ giới thương nhân được.
Hắn lại nhìn người bên cạnh là Dung Uyển Đình đang mang thai, cha nàng vừa từ ngoài trở về đã vào Hộ Bộ làm Lang trung chính ngũ phẩm. Tuy chỉ là ngũ phẩm, nhưng đó là chức quan ở Hộ Bộ, bổng lộc cực kỳ hậu hĩnh, nói thế nào cũng là quan viên đường đường chính chính, nghe hay hơn nhiều so với thân phận con gái thương nhân của Bạch thị.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Bạch thị cứ một hai chiếm lấy vị trí chính thê, còn vọng tưởng sinh được con trai trưởng để kế thừa Hầu phủ của hắn, hừ! Chết không đáng tiếc. Vốn định bỏ mẹ giữ con, ai ngờ lại thành một xác hai mạng, đúng là xui xẻo.
Dung thị nghe tin Bạch thị cuối cùng cũng chết, trong lòng vui mừng khôn xiết, nụ cười trên mặt không thèm che giấu, nhưng miệng lại nói:
“Thật đáng thương cho tỷ tỷ, thành thân năm năm, khó khăn lắm mới mang thai, lại vì khó sinh mà mất mạng. Đáng tiếc đứa bé cũng theo mẹ nó xuống hoàng tuyền. Hầu gia vốn có thể có thêm một đứa con, vậy mà lại bị nữ nhân đó mang đi cùng. Ai, đúng là không có phúc khí mà!”
Tô Thần Cương nghe những lời này, sắc mặt cũng trầm xuống. Đúng là không có phúc khí, nữ nhân xui xẻo thì đứa con do ả mang thai cũng không có phúc khí. Thôi thì con cái sau này sẽ có, đứa bé trong bụng Dung thị mới là thứ hắn muốn.
“Ả ta có gì đáng thương, thân là thương nữ mà được gả vào Hầu phủ của ta, hưởng vinh hoa năm năm lại không sinh được đứa con nào, nếu không phải bản Hầu rộng lượng nhẫn nhịn thì đã sớm hưu nàng. Đã c.h.ế.t rồi thì mau xử lý đi, đừng để vận xui ám vào đứa con trong bụng Đình nhi!”
“Vâng.”
Lượt xem: 955
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Truyện Chữ, Xuyên Không
Số chương: 348/348

Để lại một bình luận