Chạm Tim Nhau: Chương 1

Nam chính : Phó Hàm Chi 30 tuổi
Nữ chính : Tô Ân Mạt 20 tuổi

Nội dung : Phó Hàm Chi bị chính người bạn thân của mình hãm hại phải ngồi xe lăn, sự thật không những vậy, hắn ta còn yêu đương với bạn gái của anh nữa chứ, không có nổi đau nào bằng sự phản bội cả.

Năm ấy sự nghiệp của nhà họ Phó đang xuống dốc trầm trọng, suýt chút nữa là đã bị phá sản, nhưng mà may mắn thay là đã cầm cự được.

Hiện tại tuy Phó Hàm Chi không đi lại được bình thường nữa, nhưng mà anh vẫn có thể quản lý được tập đoàn, vẫn có thể kiếm tiền được, không những vậy mà kiếm được rất nhiều tiền, sự nghiệp lên như diều gặp gió vậy đó, công ty nào cũng muốn họp tác với Phó thị.

Tiền hay sự nghiệp thì anh điều có đủ hết rồi, nhưng thứ duy nhất anh không có được chính là tình yêu, anh hận bạn gái cũ đã bỏ anh để chạy theo bạn thân của mình, đời này anh sẽ không bao giờ quên 2 người họ đâu, quá đau lòng mà.

Truyện này do Phạm Thị Hồng Đào cho phép truyen79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của truyen79.xyz

Quản Nhạc đã tìm biết bao cô gái cho con trai rồi nhưng mà cũng không được, người ta thấy Hàm Chi không đi được cho nên ai nấy cũng đã bỏ chạy, còn người chịu ở lại thì bị Hàm Chi đuổi đi, bà ấy không biết phải tính sao bây giờ đây.

" Haiz " Hiện tại cũng chỉ biết thở dài mà thôi.

Nhà họ Phó có tiền, nhưng mà thấy Hàm Chi ngồi xe lăn như vậy cho nên ai thấy cũng sợ hãi cả,với lại tính tình của nó cứ gắt gỏng khó chịu, cứ chửi bới người khác, thử hỏi xem có ai chịu nó hay không.

Cộng thêm cú sốc tâm lý năm xưa nữa chứ, cho nên nó không có muốn lại gần phụ nữ nữa. Bà biết nó bị phản bội, nó ghét phụ nữ, nhưng mà bây giờ đã 30 tuổi rồi, nó cũng phải lấy vợ chứ, không thể nào ở như vậy đến suốt cuộc đời được đâu,Hàm Chi phải có 1 người vợ để chăm sóc nó..

Năm xưa nó hận Đặng Ngọc vì đã phản bội nó rồi chạy theo Quách Phú cho nên mới thành ra như thế này đây, bây giờ nó rất hận phụ nữ, không có muốn yêu đương hay là cưới ai cả, chỉ muốn sống 1 cuộc đời độc thân như thế này mà thôi..

Bà cũng khổ tâm lắm chứ bộ, có 1 thằng con trai mà bây giờ nó không muốn cưới vợ, bà cũng rất là buồn,.Có lẽ Hàm Chi cảm thấy tự ti vì đôi chân của mình nữa, hiện tại vẫn chưa có đi được, cho nên Hàm Chi mới trở nên như thế này đây,lúc nào cũng chỉ muốn 1 mình mà thôi, ở trong phòng ở trong bóng tối 1 mình..

" Cạch ".

" Hàm Chi..".

" Mẹ à,con muốn sống 1 mình, con không có muốn lây vợ đâu,mẹ thấy con chưa đủ khổ hay sao, ".

" Hay mẹ muốn rước về 1 người như Đặng Ngọc đây,con tàn phế rồi thì liệu có ai chịu cưới con chứ, bọn họ vào đây thì cũng vì gia tài của Phó gia mà thôi, không có ai vì con đâu ".

" Miễn người ta chịu chăm sóc con là được rồi ".

" Ở đây có người hầu rồi ".

" Biết đâu sẽ có người thật lòng với con thì sao,con không tin tưởng mẹ à ".

" Mẹ sẽ bị bọn họ lừa mà thôi, bởi vì mẹ dễ tin người "..

" Con đừng có bàn ra nữa là được rồi, hỗm rài mẹ chọn cho con toàn là gái thành phố, hay là con thích con gái nông thôn, con gái ở dưới quê khá là thuần khiết và hiền lành,con thích kiểu người như vậy à ".

" Con không thích ai hết ".

" Phó Hàm Chi con nghe lời mẹ đi,bây giờ con đã 30 tuổi rồi, con phải có vợ,sau này sẽ có người chăm sóc con,mẹ đâu thể nào ở bên cạnh của con mãi đâu, bây giờ còn sống dám chừng ngày mai đã chết rồi "

" Mẹ đừng có nói xui xẻo như vậy chứ ".

" Mẹ nói sự thật mà, đời người không thể nào biết trước được điều gì cả ".

 " Được rồi,mẹ muốn làm gì thì làm đi "...

Cuối cùng thì Phó Hàm Chi cũng đã đồng ý,lần này bà phải chọn kỹ càng 1 chút mới được.

" Vậy con nghĩ ngơi đi,mẹ đi tìm vợ cho con ".

" Dạ "..

Hàm Chi bất lực luôn rồi, chứ ngày nào bà ấy cũng đến đây nói về chủ đề lấy vợ,anh nghe đến phát chán, thôi thì cứ lấy cho mẹ của mình vui đi..

Anh thật sự sợ phụ nữ, anh sợ lòng dạ của bọn họ, chứ anh tàn phế rồi cho nên sẽ không có 1 ai lấy anh đâu,anh chắc chắn luôn đấy..

__@@@

Quản Nhạc không biết tìm con gái nông thôn ở đâu cả, cho nên đành bảo tài xế đưa mình về quê tìm người, nếu bà gặp được ai ưng ý thì sẽ hỏi cưới cho con trai của mình, nếu gặp ai thì xem như cũng có duyên với nhau đi,.

" Phu nhân lần này cậu chủ chịu lấy vợ rồi sao, không cần phải xem mắt nữa ".

" Ừm nó chịu rồi, tôi nói riết thì nó cũng phải chịu mà thôi ".

" Nhưng mà liệu có ai đồng ý cưới cậu ấy không ".

" Sẽ có mà, ".

" Vâng ".

Lái xe chừng 3 tiếng đồng hồ thì cũng đã đến nơi,bây giờ cũng đã chiều luôn rồi.

" Ở đây cũng khá vắng vẻ nhỉ, lâu rồi tôi không có đến đây ".

" Nơi này vẫn còn nghèo nàn, ít người sinh sống lắm ".

Quản Nhạc quyết định đi bộ, chứ đi xe hơi thì không có tìm được cô gái nào đâu.

Đi hơn 20 phút thì bà thấy có mấy căn nhà dính sát với nhau,bây giờ cũng đã mệt rồi cho nên liền đi vào trong hỏi thăm 1 chút.

" Bà cần tìm ai vậy ". Thấy Quản Nhạc ăn mặc rất đẹp, Mộc Đình nghĩ người phụ nữ này sẽ rất giàu có..

" À tôi đến đây để tìm vợ cho con trai của tôi, mà tôi thấy nơi này khá vắng vẻ, không thấy ai cả ".

Trời đất bây giờ mà còn đi tìm vợ cho con nữa sao,mà ai đời lại đến cái quê nghèo nàn này chứ, không biết bà ta có bị điên hay không nữa đây.

Nhưng mà thấy bà ta khá là giàu đấy,trên tay và cổ đeo quá nhiều nữ trang kia mà.

" Nơi này là nông thôn mà,ở đây khá là nghèo nàn, người ta phải đi làm mới có tiền, thường thì buổi tối mới trở về nhà ".

" Còn tôi già rồi cho nên ở nhà làm nội trợ ".

" À chị thật sự kiếm vợ cho con trai của chị à ".

" Đúng vậy,nhà của chị có con gái không, ".

" Có,nhà của tôi có 2 đứa con gái ".

" Vậy thì quá tốt rồi, ". Quản Nhạc mừng ra mặt luôn, xem ra lần này đi không có uổng công rồi.

" Nói thật với chị thì chân của con trai tôi nó đi không có được, bây giờ đang ngồi xe lăn, nó đã 30 tuổi rồi, tôi đang kiếm vợ cho con trai của mình, nếu chị đồng ý thì có thể gả con gái cho con trai của tôi không, còn về phần sính lễ thì nhà chị muốn bao nhiêu cũng được hết".

Hoá ra là 1 người tàn tật, hèn gì mới không có ai lấy đây mà. Nhưng mà thấy bà ta rất là giàu,hay là bà cứ gả đứa con ghẻ đó đi đi để lấy tiền, chứ lương của nó thấp muốn chết thì làm sao có thể nuôi được mình chứ.

Cái ý nghĩ này cũng không có tồi đâu, Tô Ân Mạt đâu phải là con ruột của bà, nó sống chết cũng không liên quan tới mình, mình chỉ cần Tô Ái ở bên cạnh là được rồi, Tô Ái vừa xinh đẹp vừa có học thức thì sau này sẽ lấy được chồng giàu, 1 người chồng lành lặn chứ không phải là 1 người tàn phế như thế này..

Gả Tô Ân Mạt đi là bà có 1 đống tiền rồi, sau đó bà sẽ bắt nó lấy tiền của nhà chồng rồi gửi cho bà tiêu xài, mới nghĩ tới thôi thì thấy hạnh phúc lắm rồi, nó ở đây kiếm tiền rất ít,với lại bà cũng không muốn nhìn cái bản mặt khó ưa của nó nữa đâu.

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 343

Thể loại: Ép Hôn, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 59/59

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *