Trung quốc (191) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Argentina (18) Thụy Điển (19) United States of America (228) Pháp (388) Nhật Bản (700) Hàn Quốc (236) Mexico (33) Úc (46) Anh (450) More (27) Ba Lan (33) Đức (68) Nam Phi (20) Indonesia (40) Brazil (36) Nga (21) Đài Loan (69) Hà Lan (26) Mỹ (827) Âu Mỹ (226) China (25) Ý (324) Thụy Sĩ (19) Philippines (160) Việt Nam (2813) Hồng Kông (195) Tây Ban Nha (98) Thái Lan (378) Malaysia (42) Ấn Độ (106) Canada (100) Japan (51) Bỉ (28)
Trung quốc (191) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Argentina (18) Thụy Điển (19) United States of America (228) Pháp (388) Nhật Bản (700) Hàn Quốc (236) Mexico (33) Úc (46) Anh (450) More (27) Ba Lan (33) Đức (68) Nam Phi (20) Indonesia (40) Brazil (36) Nga (21) Đài Loan (69) Hà Lan (26) Mỹ (827) Âu Mỹ (226) China (25) Ý (324) Thụy Sĩ (19) Philippines (160) Việt Nam (2813) Hồng Kông (195) Tây Ban Nha (98) Thái Lan (378) Malaysia (42) Ấn Độ (106) Canada (100) Japan (51) Bỉ (28)Chủ Mẫu Báo Thù: Chương 1
Phu quân đưa muội muội ra ngoài giải khuây, chẳng may bị sơn tặc bắt cóc. Bọn chúng há miệng sư tử đòi tiền, mười vạn lượng bạc cho một mạng người.
Ta bụng mang dạ chửa, dốc hết của hồi môn, cứu phu quân về. Phu muội thì thảm thương bị bọn sơn tặc hãm hiếp, tủi nhục đến mức tự vẫn.
Phu quân ta một lời cũng không nói. Vậy mà đến ngày ta sinh nở, hắn lại nhẫn tâm ném ta vào đám ăn mày.
Ta bị mổ bụng moi gan, giày xéo đến chết.
Sống lại lần nữa, ta quyết định sẽ làm theo ý hắn muốn.
Ta ngược lại muốn xem thử, tình cảm giữa đôi huynh muội giả tạo này, có thật sự bền chặt như bọn họ vẫn tưởng.
Kiên cố không thể phá hủy.
"Thiếu phu nhân, mau tỉnh lại đi! Chuyện chẳng lành rồi, Hầu gia bị sơn tặc bắt cóc rồi!"
Tiếng kêu thất thanh của nha hoàn Tiểu Đào đánh thức ta khỏi cơn ác mộng kinh hoàng.
Ta theo bản năng đưa tay xoa bụng mình. Tạ trời đất, đứa bé vẫn bình yên vô sự.
"Đây là... mình đã sống lại rồi sao?"
"Thiếu phu nhân, người đang nói mê sảng gì vậy? Lão phu nhân đang khóc ngất lên ngất xuống ở tiền sảnh, chờ người ra chủ ý đó!"
"Vậy sao?"
Ta khẽ cười nhạt, chậm rãi ngồi dậy. Đối diện với chiếc gương đồng, ta bắt đầu trang điểm một cách tỉ mỉ.
Ta vừa tô son điểm phấn xong, bà mẫu đã không thể kiên nhẫn thêm được nữa, được đám hạ nhân đỡ, vội vã xông thẳng vào sân nhà ta.
"Phương Lê! Con thật là một nữ nhân độc ác! Con trai ta đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, vậy mà con lại dửng dưng như vậy! Có phải con đang mong nó c.h.ế.t sớm đi cho rảnh nợ không hả?"
Ta khẽ liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Đào, nàng lập tức hiểu ý, quỳ sụp xuống đất kêu oan.
"Lão phu nhân, người đã hiểu lầm rồi ạ! Thiếu phu nhân nghe tin Hầu gia gặp nạn, nhất thời nóng ruột quá độ, đã ngất xỉu mất rồi. Nô tỳ gọi mãi, nàng mới vừa tỉnh lại được một chút ạ!"
Ta giả vờ như kiệt sức, mềm nhũn ngã xuống đất. Vừa ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy và đôi môi tím tái của ta đã thực sự khiến lão phu nhân giật mình hoảng hốt.
"Con... con cũng đừng quá lo lắng. Sơn tặc bắt người, mục đích là vì tiền. Bọn chúng nói rồi, mười vạn lượng bạc cho một mạng người. Con mau nghĩ cách đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
-Chương 1+
Kiên cố không thể phá hủy.
"Thiếu phu nhân, mau tỉnh lại đi! Chuyện chẳng lành rồi, Hầu gia bị sơn tặc bắt cóc rồi!"
Tiếng kêu thất thanh của nha hoàn Tiểu Đào đánh thức ta khỏi cơn ác mộng kinh hoàng.
Ta theo bản năng đưa tay xoa bụng mình. Tạ trời đất, đứa bé vẫn bình yên vô sự.
"Đây là... mình đã sống lại rồi sao?"
"Thiếu phu nhân, người đang nói mê sảng gì vậy? Lão phu nhân đang khóc ngất lên ngất xuống ở tiền sảnh, chờ người ra chủ ý đó!"
"Vậy sao?"
Ta khẽ cười nhạt, chậm rãi ngồi dậy. Đối diện với chiếc gương đồng, ta bắt đầu trang điểm một cách tỉ mỉ.
Ta vừa tô son điểm phấn xong, bà mẫu đã không thể kiên nhẫn thêm được nữa, được đám hạ nhân đỡ, vội vã xông thẳng vào sân nhà ta.
"Phương Lê! Con thật là một nữ nhân độc ác! Con trai ta đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, vậy mà con lại dửng dưng như vậy! Có phải con đang mong nó c.h.ế.t sớm đi cho rảnh nợ không hả?"
Ta khẽ liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Đào, nàng lập tức hiểu ý, quỳ sụp xuống đất kêu oan.
"Lão phu nhân, người đã hiểu lầm rồi ạ! Thiếu phu nhân nghe tin Hầu gia gặp nạn, nhất thời nóng ruột quá độ, đã ngất xỉu mất rồi. Nô tỳ gọi mãi, nàng mới vừa tỉnh lại được một chút ạ!"
Ta giả vờ như kiệt sức, mềm nhũn ngã xuống đất. Vừa ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy và đôi môi tím tái của ta đã thực sự khiến lão phu nhân giật mình hoảng hốt.
"Con... con cũng đừng quá lo lắng. Sơn tặc bắt người, mục đích là vì tiền. Bọn chúng nói rồi, mười vạn lượng bạc cho một mạng người. Con mau nghĩ cách đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 489
Thể loại: Cổ Đại, Nữ Cường, Trọng Sinh, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Số chương: 11/11
0
Từ khóa: Chủ Mẫu Báo Thù truyenhoan

Để lại một bình luận