Đức (68) Brazil (36) Âu Mỹ (226) Ấn Độ (106) Nga (21) Japan (51) Thụy Sĩ (19) Argentina (18) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Úc (46) Malaysia (42) More (27) Hà Lan (26) Nhật Bản (700) Mexico (33) Indonesia (40) Pháp (388) Việt Nam (2813) Ba Lan (33) Thụy Điển (19) Canada (100) Hàn Quốc (236) Anh (450) Trung quốc (191) China (25) United States of America (228) Mỹ (827) Tây Ban Nha (98) Đài Loan (69) Ý (324) Nam Phi (20) Hồng Kông (195) Bỉ (28) Thái Lan (378) Philippines (160)
Đức (68) Brazil (36) Âu Mỹ (226) Ấn Độ (106) Nga (21) Japan (51) Thụy Sĩ (19) Argentina (18) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Úc (46) Malaysia (42) More (27) Hà Lan (26) Nhật Bản (700) Mexico (33) Indonesia (40) Pháp (388) Việt Nam (2813) Ba Lan (33) Thụy Điển (19) Canada (100) Hàn Quốc (236) Anh (450) Trung quốc (191) China (25) United States of America (228) Mỹ (827) Tây Ban Nha (98) Đài Loan (69) Ý (324) Nam Phi (20) Hồng Kông (195) Bỉ (28) Thái Lan (378) Philippines (160)Có Mắt Không Nhìn Thấy Trạng Nguyên: Chương 1
Kỳ thi đại học vừa kết thúc, mọi người đều nói trường chúng tôi đã xuất hiện một Trạng Nguyên của tỉnh.
Trong buổi liên hoan tốt nghiệp, em gái tôi bình thản nói: “Tôi thấy đề thi rất dễ.”
Các bạn học xung quanh nhìn em với vẻ ngưỡng mộ: “Oa, đúng là cậu, không hổ danh là Trạng Nguyên.”
Sau đó, bạn trai tôi bất ngờ tuyên bố rằng anh ta đang hẹn hò với em gái tôi.
Anh ta còn nói với lý do đầy hoa mỹ: “Tôi thích người có năng lực ngang tầm với mình.”
Học trưởng Thanh Hoa ngồi ngay bên cạnh, bật cười nhẹ rồi buông một câu: “Mắt kém thì nên đi chữa sớm đi.”
1
"Nghe nói trường mình có người thi đỗ Trạng Nguyên."
"Oa, lợi hại thật đấy!"
Kỳ thi đại học vừa kết thúc, trong buổi liên hoan tốt nghiệp, mọi người nhắc đến thành tích, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía tôi và Khương Giai.
"Hai cậu thay nhau đứng nhất khối, Trạng Nguyên chắc chắn là từ hai người cậu mà ra thôi."
Khương Giai uống một ngụm nước chanh, vẻ mặt tỏ ra vô tội.
"Tôi thấy đề thi rất dễ mà."
Nói xong, xung quanh vang lên tiếng than thở.
"Đây chính là thế giới của học bá sao?"
"Đúng là cậu, không hổ danh là Trạng Nguyên."
Khương Giai là em gái do mẹ kế tôi mang đến.
Trước đây, thành tích của cô ấy luôn rất tệ.
Từ khi đến sống cùng nhà tôi, mỗi ngày cô ấy bám lấy ba tôi nhờ dạy kèm.
Ba tôi là giảng viên đại học công nghệ, sau ba năm, ông ấy đã giúp Khương Giai cải thiện thành tích một cách ngoạn mục, thậm chí đẩy tôi khỏi vị trí đứng đầu.
Khương Giai đỏ mặt, xua tay:
"Nếu không phải chị tôi bị dị ứng, không phát huy tốt thì Trạng Nguyên đã là của chị ấy rồi."
Cô ta có chút lo lắng, liếc nhìn tôi một cái, rồi cuối cùng cúi đầu xuống.
Không rõ là vô tình hay cố ý, cô ta thì thầm:
"Hy vọng chị đừng giận em."
Các bạn học xung quanh nhìn nhau, vẻ mặt rõ ràng đang hóng hớt.
"Cậu ấy bá đạo như vậy sao?"
"Nhưng cũng đúng thôi, ba của cậu ấy là giảng viên ngành khoa học công nghệ. Đương nhiên sẽ ưu tiên dạy cho con gái mình trước rồi."
Bạn trai tôi, Tống Xuyên, chẳng thèm ngẩng đầu, gắp cho Khương Giai một miếng sườn.
"Không phải ai cũng thông minh như Giai Giai."
"Hơn nữa, tự mình ăn nhầm đồ thì liên quan gì đến người khác."
Khương Giai gật đầu nghiêm túc, sau đó nở nụ cười vui vẻ.
"Ừ, đúng vậy, thi đại học là dựa vào bản lĩnh mà."
"Chắc chắn là sẽ không trách em đâu, đúng không?"
Khuôn mặt cô ta tràn đầy vẻ đắc ý, gần như không thể che giấu được.
À, quên chưa nói.
Hôm thi đại học, mẹ cô ta đưa cho tôi một hộp sữa đậu nành nhưng lại trộn lẫn sữa bò vào trong đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
-Chương 1+
"Nghe nói trường mình có người thi đỗ Trạng Nguyên."
"Oa, lợi hại thật đấy!"
Kỳ thi đại học vừa kết thúc, trong buổi liên hoan tốt nghiệp, mọi người nhắc đến thành tích, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía tôi và Khương Giai.
"Hai cậu thay nhau đứng nhất khối, Trạng Nguyên chắc chắn là từ hai người cậu mà ra thôi."
Khương Giai uống một ngụm nước chanh, vẻ mặt tỏ ra vô tội.
"Tôi thấy đề thi rất dễ mà."
Nói xong, xung quanh vang lên tiếng than thở.
"Đây chính là thế giới của học bá sao?"
"Đúng là cậu, không hổ danh là Trạng Nguyên."
Khương Giai là em gái do mẹ kế tôi mang đến.
Trước đây, thành tích của cô ấy luôn rất tệ.
Từ khi đến sống cùng nhà tôi, mỗi ngày cô ấy bám lấy ba tôi nhờ dạy kèm.
Ba tôi là giảng viên đại học công nghệ, sau ba năm, ông ấy đã giúp Khương Giai cải thiện thành tích một cách ngoạn mục, thậm chí đẩy tôi khỏi vị trí đứng đầu.
Khương Giai đỏ mặt, xua tay:
"Nếu không phải chị tôi bị dị ứng, không phát huy tốt thì Trạng Nguyên đã là của chị ấy rồi."
Cô ta có chút lo lắng, liếc nhìn tôi một cái, rồi cuối cùng cúi đầu xuống.
Không rõ là vô tình hay cố ý, cô ta thì thầm:
"Hy vọng chị đừng giận em."
Các bạn học xung quanh nhìn nhau, vẻ mặt rõ ràng đang hóng hớt.
"Cậu ấy bá đạo như vậy sao?"
"Nhưng cũng đúng thôi, ba của cậu ấy là giảng viên ngành khoa học công nghệ. Đương nhiên sẽ ưu tiên dạy cho con gái mình trước rồi."
Bạn trai tôi, Tống Xuyên, chẳng thèm ngẩng đầu, gắp cho Khương Giai một miếng sườn.
"Không phải ai cũng thông minh như Giai Giai."
"Hơn nữa, tự mình ăn nhầm đồ thì liên quan gì đến người khác."
Khương Giai gật đầu nghiêm túc, sau đó nở nụ cười vui vẻ.
"Ừ, đúng vậy, thi đại học là dựa vào bản lĩnh mà."
"Chắc chắn là sẽ không trách em đâu, đúng không?"
Khuôn mặt cô ta tràn đầy vẻ đắc ý, gần như không thể che giấu được.
À, quên chưa nói.
Hôm thi đại học, mẹ cô ta đưa cho tôi một hộp sữa đậu nành nhưng lại trộn lẫn sữa bò vào trong đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 817
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Số chương: 17/17
0

Để lại một bình luận