Gả Cho Cử Nhân: Chương 1

Văn án:

 

Sau khi nhà gặp nạn, các thúc bá vì độc chiếm gia sản mà đuổi về quận Thanh Hà.

 

Khi phụ còn tại thế, từng định sẵn hôn ước cho với một tên là Thôi Vọng Chi ở quận Thanh Hà.

 

Thế nhưng Thôi Vọng Chi bộ dạng túng quẫn của , liền khinh miệt bật :

 

“Được thôi, đợi gia đây đậu cử nhân sẽ cưới ngươi.”

 

Ta chờ hết năm sang năm khác, rốt cuộc vẫn đợi tin tên công tử lêu lổng đỗ đạt.

 

Các của khen si tình, còn Thôi Vọng Chi thì đầy mặt ghét bỏ:

 

“Một thứ bám rồng leo phượng, còn mơ gả cho cử nhân.”

 

“Hễ ai đỗ thì mau cưới quách nàng , đừng để ở nhà chướng mắt.”

 

Năm , đồng học của là Tạ Vân Châu thi đỗ Giải nguyên. Trong yến tiệc Lộc Minh, Tạ Vân Châu hỏi :

 

“Thôi , lời ngày … còn tính ?”

 

1

 

Lúc Tạ Vân Châu mang sính lễ đến cửa cầu, đúng lúc Thôi Vọng Chi đang ở bên ngoài hoa thiên tửu địa.

 

Hỷ nương xong danh sách sính lễ, thấy cứ ngây ngây ngẩn ngẩn hành lang, nhịn mà giục:

 

“Tô cô nương, cũng một lời chứ!”

 

Ta ngẩng đầu theo tiếng gọi, ánh mắt đầu tiên rơi ngay gương mặt nóng ruột sốt sắng, chỉ hận thể gật đầu đồng ý gả của Thôi bá phụ.

 

Ánh mắt thứ hai, là đang bên cạnh ông, Tạ Vân Châu, mang khí chất nho nhã, đậm mùi thư hương.

 

Hắn là đồng học của Thôi Vọng Chi, nhận.

 

Trong viện, ai nấy đều dõi mắt, chờ xem sẽ phản ứng thế nào.

 

Thậm chí nha còn khe khẽ cá cược:

 

“Chắc chắn Tô cô nương sẽ gả, nàng theo đuổi thiếu gia bao nhiêu năm như thế, thể gả cho khác ?”

 

Nắm tay trong tay áo siết chặt buông, cổ họng nghẹn.

 

Cuối cùng, chỉ cất lên một câu:

 

“Ngươi và Thôi Vọng Chi hôn ước?”

 

Lời thốt khỏi miệng, bắt đầu hối hận.

 

Hôn ước giữa và Thôi Vọng Chi, sớm thành trò cho thiên hạ.

 

Bốn năm, xe bò cũ nát dừng cửa Thôi gia, đợi nửa canh giờ mới dẫn.

 

Băng qua tiền viện uy nghi, qua hành lang uốn lượn, hai bên là bóng cây rợp mát, hoa thơm ngào ngạt.

 

Thế lực của Thôi gia khiến trong lòng run sợ.

 

Ta ôm chặt bọc đồ vá víu trong lòng, mỗi bước chân đều như giẫm lưỡi d. a. o, khiến chỉ đầu bỏ chạy.

 

di nguyện của mẫu và ánh mắt hung tợn của các thúc bá vẫn cứ hiện lên ngừng trong đầu.

 

Ta hít sâu một tự khích lệ, rảo bước đuổi kịp tiểu đồng dẫn đường.

 

Khi mặt nhà Thôi gia, Thôi Vọng Chi đang nghiêng ngáp dài ghế.

 

Hắn liếc mắt, còn chút bóng dáng nào của tiểu tử từng chạy theo xe ngựa của, lóc kêu “Tô Từ, nhất định về tìm ”.

 

Ta đỏ mặt rõ lý do đến đây.

 

Thôi bá phụ chau mày gì, ngược Thôi bá mẫu, xưa nay vẫn nghiêm khắc ít lời, gọi lên nắm tay mà rơi lệ, thương vì mẫu mất sớm.

 

Bà :

 

“Con cứ yên tâm ở đây, chờ tới tháng Chín đủ tuổi cập kê, bá mẫu sẽ chuẩn hôn sự cho con. ”

 

Thôi bá phụ há miệng, dường như định điều gì nhưng khi bắt gặp ánh lạnh lẽo của bá mẫu, ông liền nuốt lời bụng.

O Mai d. a. o Muoi

Thôi Vọng Chi chứng kiến trọn vẹn cuộc đối thoại giữa phụ mẫu.

 

Hắn khẩy một tiếng:

 

“Được thôi, đợi gia đây đậu cử nhân sẽ cưới ngươi. ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. net. vn -
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 1157

Thể loại: Cổ Đại, Nữ Cường, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 26/26

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *