Không Làm Đàn Ông Ăn Cơm Mềm

Không Làm Đàn Ông Ăn Cơm Mềm: Chương 1

Tên tác phẩm: Không Làm Đàn Ông Ăn Cơm Mềm (不做软饭男)

Tên khác: Bất Tố Nhuyễn Phạn Nam

Tác giả: Điêu Bảo ( 碉堡)

Translator + Edit + Beta: Ma Mút Moi ( @MaMutMoi)

Thể loại: Kiếp trước kiếp này, xuyên qua thời không, dốc lòng nhân sinh, hệ thống, chủ công, hiện đại.

Nhân vật chính/Couple: rất nhiều.

Nhân vật phụ: bạn bè, thầy cô, bố mẹ,….

Tóm tắt:

Trên thế giới này có một loại đàn ông như vậy. Bọn họ không chí tiến thủ, bọn họ tâm địa ác độc, bọn họ đem việc ăn cơm mềm coi đó như là mục tiêu suốt đời, bọn họ biến cao phú soái thành đối tượng để hành hạ đến thương tích đầy mình.

Hệ thống: Mục tiêu của chúng ta là quật khởi! Mục tiêu của chúng ta là phấn đấu! Chúng ta muốn tự lực cánh sinh!!

Vô số linh hồn bị hệ thống trói buộc, bước vào thế giới của đàn ông ăn cơm mềm, sẽ phát sinh những tình huống gì đây?

Nói ngắn gọn, vai chính xuyên qua thành tra công / tra công trọng sinh, dùng đôi tay mình sáng tạo lại câu chuyện xưa.

Mỗi phần là một câu chuyện và nhân vật khác nhau.

Tò mò nhỉ!?

Để xem chúng ta có gì nào!?~

Tổng bộ: Không Làm Đàn Ông Ăn Cơm Mềm

Số các chi nhánh: III Phần.

I/ Phượng Hoàng Nghèo Khổ Tái Sinh.

Nhân vật chính/Couple: Lục Khởi x Hoắc Minh Sâm

Thể loại: Trọng sinh, hiện đại, tham tiền mưu mô công x âm u thần kinh thụ

Số chương: 1 – 38 (38)

Tóm tắt: Kiếp trước Lục Khởi ăn cơm mềm của Hoắc Minh Sâm, hại cậu tán gia bại sản, kết cục lại chết cùng với nhau. Hiện tại, cho gã một cơ hội làm lại, liệu mọi chuyện sẽ trở thành thế nào!?

II/ Xuyên Việt Thành Thư Sinh Nghèo Ở Rể.

Nhân vật chính/Couple: Thẩm Diệu Bình x Tạ Ngọc Chi

Thể loại: Cổ trang, xuyên việt, lười biếng thông minh thám hoa công x mạnh mẽ đa nghi tướng quân thụ

Số chương: 39 – 61

Tóm tắt: Thẩm Diệu Bình xuyên việt, vào xác của nguyên thân. Nguyên thân vốn là thám hoa, lại được tướng quân để mắt, cho vào phủ ở rể. Nhưng nguyên thân lại (suýt) gian díu với tỳ nữ, bị tướng quân phát hiện. Thẩm Diệu Bình phải làm gì để tăng độ hảo cảm của Tạ Ngọc Chi và nhạc phụ đại nhân đây?

III/ Hắc Hồng Lưu Manh Công x Vô Danh Tiểu Minh Tinh (Nhưng Là Đại Thần) hụ.

Nhân vật chính/Couple: Trần Ức x Phó Tu Niên

Thể loại: Minh tinh văn, lạnh lùng tàn nhẫn công x đối ngoại bá đạo đối công nhân thê thụ

Số chương: 62 – 88

Tóm tắt:

Tổng bộ đóng cửa 2 chi nhánh, 1 chi nhánh đang trong quá trình công tác!

Chúc vui vẻ!!!


Đêm khuya, mưa to tầm tã, đèn đường trắng lóa kéo bóng cây xanh bên đường ra thậdài, thoạnhìn quỷ mị quái đản. Căn phòng cho thuê nhỏ hẹp có một người đàn ông ngồi yên. Gã nhẹ nhắm hai mắt, rơi vào trầm tư. Ngoài cửa vang tiếng chửi bậy rung trời, mảy may đều không ảnh hưởng đến hắn.

"Lục Khởi! Tên khốn kiếp nhà mày mở cửa ra cho tao! Thiếu tiền cũng muốn vỗ mông chạy à? Không dễ như vậy đâu, cả vốn lẫn lãi năm vạn tệ mộxu không thể thiếu!"

Tại sao lại như vậy......

Người đàn ông này rốt cuộc mở mắt, mở di động, nhìn chằm chằm màn hình, nhìn thậlâu thậlâu. Đầu ngón tay ở khung hiển thị thời gian dùng sức lướt qua. Cuối cùng cũng tin mình thật sự đã quay về 5 năm trước.

Từ nhỏ sống trong trấn, trưởng thành mới vào thành phố lớn, nghèo rớmồng tơi, sinh viên mắc nợ đầy người—— thoạnhìn tựa hồ là không xong rồi. Nhưng 5 năm sau tưởng lừa được gia sản của Hoắc Minh Sâm, kết quả bị cậu điên cuồng phản công kếcục lại là đồng quy vu tận.

Kẻ bên ngoài vẫn như cũ ở chửi bậy không thôi, Lục Khởi rốt cuộc cũng cử động. Hắn đứng dậy đi đến cạnh cửa, cách ván cửa thậdày, thanh âm mộchữ không sótruyền tới lỗ tai người nọ.

"Ba tháng sau trả tiền cho tao, như trên hợp đồng, cả vốn lẫn lãi là ba mươi lăm vạn."

"Nếu ông cứ ồn ào như vậy, coi chừng tôi lôi ông lên đồn công an. Mà ông nghĩ kỹ đi, cho vay nặng lãi là hành vi phạm pháp, đến lúc đó giỏ tre múc nước công dã tràng."

Ngoài cửa, kẻ đó nghe vậy ngây ngẩn cả người, thở hồng hộc nửa ngày mới phun ra mấy chữ ——

"Tɦασ mẹ mày! Năm vạn tệ mộxu cũng không thể thiếu!"

Lục Khởi nói,

"Bốn vạn, muốn hay không, tôi làm ba việc một lúc, mấy tháng là có thể trả tiền cho ông. Không muốn thì tôi mở cửa ra liền, cùng lắm thì ông lấy mạng tôi đi mà cầm."

"......"

Chủ nợ chắc là tay mơ, cũng không biếnhiều chữ nghĩa, cũng không biếlàm thế nào đối phó với thằng lưu manh như Lục Khởi, dăm ba câu đã bị hù. Biếmình bị hắn lừa, gã xấu hổ đứng khoa tay múa chân một hồi.

Thời gian mỗi phúmỗi giây trong quá khứ, Lục Khởi thoạnhìn không chúhoang mang, thậm chí còn bớthời giờ mà húđiếu thuốc, hồi lâu, chủ nợ sắc mặxanh mét, rốt cuộc cũng nói:

"Giấy chứng nhận của mày đều ở chỗ tao, trường học mày ở đâu tao cũng biết. Vay nặng lãi vi phạm pháp luật, cùng lắm thì cùng nhau lên toà, xé rách mặcho mọi người coi."

"Yên tâm"

Lục Khởi lưng dựa ván cửa, mắđuôi híp lại, khói thuốc lượn lờ làm thần sắc hắn thoạnhìn có chúđen tối không rõ,

"Khẳng định chắc chắn trả tiền cho ông."

Đời trước hắn nghèo đến phásợ, liều mạng học tập thi vào trường ở thủ đô, mãn tâm mãn nhãn chỉ nghĩ mình sẽ trở nên nổi bật, nhưng mà trấn nhỏ so với thủ đô thua kém đâu chỉ ở khoảng cách. Tiền một bữa cơm của người khác rấcó thể là mộtháng sinh hoạphí của hắn. Đồng hồ trên tay người ta, hắn nửa năm không ăn không uống cũng mua không nổi.

Đây là thế giới Lục Khởi chưa bao giờ nghĩ tới, hắn thống hận mà cũng khávọng vô cùng.

Hắn giống một con ốc sên, nỗ lực hướng về phía trước leo chốn cao vợi mà không thuộc về chính mình. Sau đó lại quen biếHoắc Minh Sâm......

Tàn thuốc thô bạo bị dập tắt, Lục Khởi nhớ tới chính mình đời trước, 5 năm khó khăn thận trọng từng bước lo lắng mưu tính. Kỳ thậđều không có lỗ hổng gì quá lớn, duy nhấchính là nóng vội, thiếu kiên nhẫn, trực tiếp bức Hoắc Minh Sâm tới điên.

Kẻ điên chuyện gì cũng làm được, không sợ chuyện gì cả......

Đời trước Lục Khởi thân bại danh liệt, bất quá cũng không quan trọng lắm, đời này hắn sẽ từ từ hành động, từng bước một, đến khi đạđược thứ mình muốn...

Di động trong túi bỗng nhiên phára tiếng, Lục Khởi hoàn hồn, nhìn nhìn tên trên điện thoại, nhỏ đến nổi khó đọc được, gã bắmáy:

"Alo?"

"Là Lục Khởi sao?" Bên đầu điện thoại kia rấồn ào, "Phương Kỳ đây, Minh Sâm nó uống say rồi, không lái xe được, cậu lại đây phụ mộchút."

Đối phương nói xong, báo địa chỉ liền vội vàng cúp điện thoại.

Nịnh nọngười khác đại khái bị người ta xem thường từ trong xương tủy. Dù sao bạn bè của Hoắc Minh Sâm đều cho rằng cậu không thể nào lại nhìn trúng hắn, cho rằng Lục Khởi liếm mặnịnh bợ đi lên đơn giản là vì tiền cùng quyền thế.

Ồ......

Lục Khởi cười cười, nghĩ thầm mình không phải là vì tiền sao, hắn đời trước vẫn còn luôn cho rằng bản thân che giấu rấtốt, nguyên lai lúc này mọi người liền đều nhìn rõ ràng...... Có lẽ này trong đó cũng bao gồm cả Hoắc Minh Sâm.

Hắn thấy bên ngoài trời mưa, cầm dù bước ra cửa.

Lúc này, Hoắc Minh Sâm đối với Lục Khởi chỉ là đùa vui mà thôi, không hoàn toàn nghiêm túc, nói trắng ra là không thậlòng, chơi qua đường, thỏa mãn rồi, nên lui trở về thế giới của từng người.

Nhưng sau đó, Hoắc Minh Sâm lại thích gã thậlòng, Lục Khởi cũng không muốn rời khỏi thế giới kia, lòng hắn đã bị phú quý tiêm nhiễm, liền không bao giờ chịu buông.

Phòng ca của quán bar tràn đầy quỷ khóc sói gào rống, một đám công tử nhà giàu uống say cầm microphone cũng không biếđang hácái gì, trên bàn trà ngã trái ngã phải đều là chai rượu, tới gần khai giảng, tựa hồ đều muốn làm càn mộphen.

Lục Khởi đi vào quán bar, nhìn thân hình nam nữ điên cuồng vặn vẹo trên sàn nhảy, cảm thụ được không khí cực hạn sa đọa bao quanh, bỗng nhiên cảm thấy có chúquen thuộc. Hắn nhắm mắlại hísâu một hơi, sau đó kéo cổ áo hướng lên trên, che lại cằm, lên thang máy trong ánh mắsăn đón của phụ nữ.

Phía dưới có mỹ nữ câu ngón tay hắn, cười đến suиɠ sướиɠ tùy tiện,

"Anh đẹp trai muốn xuống đây làm quen mộchút không!"

Vai rộng eo thon, thân hình gầy gầy, hắn tỏa ra hơi thở cấm dục, đối nữ nhân cũng có sức trí dụ hoặc mạng, trong tiểu thuyếnam nữ.

Hoắc Minh Sâm có thể coi trọng tiểu tử nghèo Lục Khởi này không phải không có lý do gì.

Lục Khởi tìm được phòng ca đẩy cửa mà vào, bên trong quả nhiên mộmảnh ồn ào náo động. Bọn họ vung quyền rồi lại vung quyền, ca hárồi lại ca hát, rượu đáng giá vạn tệ kêu rồi lại kêu, là những kẻ có tiền sống mơ mơ màng màng.

Hoắc Minh Sâm tựa hồ đã thật sự uống say, nằm ở trên sô pha ngủ đến say khướt, kẻ khác cũng không dám làm ồn cậu. Quy củ Hoắc gia nghiêm ngặt, đám người Phương Kỳ không dám đưa cậu trở về, bị ba cậu biết được bọn họ uống rượu sẽ không thoákhỏi cảnh bị ăn mắng.

"Tỉnh tỉnh."

Lục Khởi vỗ vỗ mặHoắc Minh Sâm, ánh đèn đan xen chiếu xuống gương mặtuấn khí của đối phương có chúđen tối không rõ, ẩn ẩn có thể thấy được một tia thiếu niên ngây ngô, nhắm mắngủ cũng có thể nhìn ra vài phần ngoan ngoãn, trong ấn tượng của Lục Khởi người từng cuồng loạn hỉ nộ không chừng mực kia cách khá xa.

Trước kia không nhìn kỹ lưỡng, thì ra 5 năm trước Hoắc Minh Sâm là dạng người này.

Lục Khởi lại nhìn chằm chằm một lát, cuối cùng cúi người đem người từ trên sofa nhấc lên, Phương Kỳ vừa vặn lên sân khấu hát, thấy thế đem microphone ném vào ngực người kế bên, đi ra phía trước hỏi,

"Ổn không, cần giúp gì không?"

Hoắc Minh Sâm uống say chính là Diêm Vương sống.

"Cảm ơn, không cần."

Lục Khởi một tay cũng có thể đem người này đỡ vững vàng, mà Hoắc Minh Sâm ở trong lòng ngực gã cũng ngoan ngoãn ngoài ý muốn, không ầm ĩ ồn ào. Phương Kỳ là thẳng nam, nhìn hai thằng con trai ấp ấp ôm ôm có chút không thuận mắt, mộkẻ còn là chính hắn trông chừng mà lớn lên, thấy cứ kỳ kỳ.

Phương Kỳ dựa vào khung cửa, nhìn bóng dáng hai người rời đi, trong lòng vui sướng khi người gặp họa mà ai chà một tiếng. Nếu Hoắc lão gia biếcháu trai bảo bối của lão thích đàn ông, có thể sẽ đem chân chó của Hoắc Minh Sâm đánh gãy.

Bên ngoài mưa còn rơi, đại khái là gió lạnh thổi trúng có phần khó chịu, đi tới cửa Hoắc Minh Sâm liền bắt đầu giãy giụa. Lục Khởi cào một cái không nặng không nhẹ lên eo cậu, sau đó thừa dịp người này mềm nhũn nháy mắtừ túi quần y lấy chìa khóa xe, thoạnhìn như ngựa quen đường cũ, như kẻ đã phạm tội nhiều lần.

Chỗ đậu xe còn cách mộkhoảng, đỡ con ma men này cũng không có cách nào bung dù, Lục Khởi trực tiếp cởϊ áσ khoác trên người đem Hoắc Minh Sâm bọc vào trong lồng ngực, lập tức bế y đi trong màn mưa.

Phương Kỳ cầm dù ra tới liền thấy màn này, không biếvì sao, rấnhiều năm sau hắn vẫn nhớ cảnh tượng này.

Lúc ngồi trên xe, Lục Khởi người đã ướđẫm, nước mưa theo ngọn tóc rơi xuống, làm gương mặgóc cạnh rõ ràng thoạnhìn lãnh đạm lại vô tình.

Người nào đó ở ghế điều khiển phụ nằm đến an an ổn ổn, may mắn có áo khoác của Lục Khởi, Hoắc Minh Sâm trừ bỏ góc áo có chúvệnước, chỗ khác đều là khô mát.

Chiếc xe lao đi trong đêm đen, cảnh vậbiến ảo, từng vệánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ xe, làm cảnh vậbên trong xe biến thành hai khoảng sáng tối. Có người giữa chừng mở to mắhoảng hốt, tinh quang nơi đáy mắchợlóe lên, nhưng giây tiếp theo lại giống như vất vả mà khép mí mắlại.

Lục Khởi hình như có linh cảm, quay đầu lại, lại thấy Hoắc Minh Sâm ngủ tư thế bị sai, duỗi tay điều chỉnh tư thế ngủ của cậu mộchút, lúc này mới tiếp tục lái xe.

Hiện tại trường học chưa chính thức khai giảng, không có cách nào về ký túc xá, Hoắc gia càng không thể về, Lục Khởi chỉ có thể tạm thuê phòng, đem người đến khách sạn qua một đêm.

Đời trước, hắn tưởng cùng Hoắc Minh Sâm gạo nấu thành cơm thì có thể xác định quan hệ sớm mộchút, thừa dịp cậu uống say đem người đưa tới khách sạn làm chuyện không nên làm. Ngày hôm sau thiếu chút nữa bị đánh chết.

Lục Khởi để Hoắc Minh Sâm ngủ cả đêm trong khách sạn, Hoắc Minh Sâm khiến hắn nằm nửa tháng trong bệnh viện.

Khi đó Lục Khởi từng oán hận, hắn đời này liền thề ngủ với chó cũng sẽ không ngủ với Hoắc Minh Sâm.

Có mộsố việc lúc ấy làm bạn tới hận đến ngứa răng, nhiều năm hồi tưởng, lại chỉ cảm thấy buồn cười ấu trĩ, cười xong, trong lòng liền không nhớ nữa.

Lục Khởi để thẻ chứng minh của mình ở quầy tiếp tân, tính phí xong chỉ còn 500 tệ. Gã đem Hoắc Minh Sâm đưa vào phòng, yên lặng tính toán nên làm như thế nào vớtiền từ trên người cậu.

Hoắc Minh Sâm ra tay từ trước đến nay luôn hào phóng, nhưng tiền tiên quyếphải là cậu tự nguyện cho. Nếu giở âm mưu quỷ kế, mộxu không có cũng không nói đi, còn rấcó khả năng mấcả nắm gạo. Lục Khởi cởϊ áσ khoác cùng giày của cậu, đem chăn tùy tiện đắp lên người cậu. Đầu ngón tay không quy luậrun rẩy—— đây là hắn muốn tính kế người, bắt đầu trước bằng động tác nhỏ.

Đời trước phát sinh quan hệ, trước phá sau đó mới xây, tuy rằng ở nửa tháng trong bệnh viện, nhưng Hoắc Minh Sâm tốt xấu gì cũng không ôm tâm tình ăn chơi như trước. Lục Khởi có thể cảm giác cậu ta chậm rãi thử tiếp nhận chính hắn.

Đại khái là bấchấp tất cả, ngủ thì ngủ, dứkhoáthử xem.

Mà đời này, chính mình vẫn là đi đường xưa sao?

Lục Khởi suy nghĩ, người ngủ yên trên giường bỗng nhiên nhíu mày, mơ hồ không rõ nói mớ một câu cái gì đó, sau đó xoay người, cả người nằm hình chữ đại (大), tay chân đều đặở trên người Lục Khởi đang ngồi bên mép giường.

Thượng đế tính làm lễ vậban cho nhân loại, nhưng trong hôn nhân, nó mới là dạng thân mậthể hiện yêu tha thiết, ngoài hôn nhân bấluận làm cái gì đều bị xem là sai lầm.

Lục Khởi trầm mặc đem tay chân Hoắc Minh Sâm nhẹ nhàng bỏ xuống, nghĩ thầm chính mình đời trước hãm hại cậu ấy đủ thảm, đời này...... thôi bỏ đi.

Áo khoác bỗng nhiên rớra bóp tiền bằng da trên mặt đất, Lục Khởi cúi người nhặlên, mở ra phát hiện bên trong đều tiền đủ màu, ánh mắđảo qua, có tam thẻ gã biếmậmã.

Kỳ thậHoắc Minh Sâm tiêu tiền như nước, cậu ta chắc cũng đâu biết mình có bao nhiêu tiền, thiếu năm vạn sáu vạn, cậu căn bản sẽ không phát hiện ra đâu......

Lục Khởi nghĩ, tra nam bèn rúthẻ ra, kết quả tay hắn lúc chạm vào thẻ trong nháy mắkia. Mộluồng điện không biếtừ đâu giậhắn một cái thậmạnh.

Mộtiếng vang nhỏ, tấm card rơi xuống trên mặt đất.

Lục Khởi không biếtốn bao nhiêu sức lực mới chịu đựng, không kêu ra tiếng. Hắn che lại tay phải đã không có cảm giác, kinh hãi dị thường trừng lớn đôi mắt, hoài nghi chính mình thấy quỷ.

【 Đinh! 】

Đúng lúc này, trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên tiếng điện tử máy móc,

【 Chào kí chủ, đây là hành vi vi phạm quy tắc hệ thống, lần đầu tiên cảnh cáo, lần thứ hai cảnh cáo nặng hơn, lần thứ ba sẽ khấu trừ điểm sinh mệnh, xin hãy quý trọng sinh mệnh không dễ có này. 】

【Hệ thống hoàn toàn dựa vào sức mình đã khởi động, tôn chỉ của chúng ta là tự lập tự cường, cự tuyệcơm mềm. Dùng sức lao động của chính mình cùng đôi tay đổi lấy trái cây mới là điều tuyệmỹ nhất, chúng ta hãy cứng rắn đứng lên!!! 】

Vạn năm ăn cơm mềm Lục Khởi: -_-!!!....

Tác giả có lời muốn nói: Thậtốt, lại cùng mọi người tương phùng, lại đào hố mới, cảm ơn mọi người vẫn theo dõi. Mỗi giao diện đều có vai chính khác nhau, chuyện xưa cũng khác nhau, chủ công, mỗi đêm 6 giờ lại đổi mới, yêu các bạn!

Có thể coi như sảng văn, sáng tác giải trí, mong mọi người chớ khảo cứu.

Lục Khởi: Đây là làm khó tôi rồi...

-Chương 1+

Lượt xem: 835

Thể loại: Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 205/??

vtvgo tv Tâm An radiotruyen Đình Huy Kim Thanh phim79 Minami Aizawa Nguyễn Hoa Tuấn Anh giải trí tổng hợp Viết Linh Ai Sayama Min Do-yoon Karen Yuzuriha Đang cập nhật Đình Soạn Yua Mikami Momo Sakura Nguyễn Thành truyenngontinh Cô Úc Thu Huệ vlxx Bảo Linh Suzu Honjo Anh Sa iptv m3u8 link tối cổ Hồng Nhung xem gì Trần Vân Mayuki Ito Thanh Mai Hà Thu giải trí vl79 Đình Soạn Tú Quỳnh Yu Shinoda nghe gì Đình Duy Quàng A Tũn Nguyễn Huy Kana Momonogi Yui Hatano truyen79.xyz phim79.com