Nữ Chủ! Ta Giúp Ngươi: Chương 1

Hứa Gia Vy trong truyện teen hay mang tên Nữ Chủ! Ta Giúp Ngươi của tác giả Độc Cô khuynh Vũ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của tập đoàn lớn số một TG. Nàng là bông hoa hồng rực rỡ mà vạn chàng trai mơ ước. Nàng thông minh tuyệt đỉnh, xinh đẹp như nữ thần.

Vì yêu hắn mà nguyện vứt bỏ hết thảy cả công danh và địa vị, trơ mắt nhìn cả gia tộc bị hủy hoại trong tay nàng, tất cả chỉ vì nàng quá yêu hắn. Nàng chấp nhận mọi lời tai tiếng về mình, chấp nhận bị mọi người khinh thường, chấp nhận mọi ánh mắt chán ghét của mọi người xung quanh, chấp nhận hủy diệt cả một gia tộc mà ông nàng gây dựng bao đời nay, thậm chí nàng chấp nhận tham gia vào thế giới ngầm trở thành sát thủ số một giúp hắn giải quyết những kẻ thù vướng chân hắn để hắn có thể được bước lên đỉnh cao của danh vọng và quyền lực.Rồi một ngày, nàng biết được sự thật… hắn… chưa bao giờ yêu nàng.Người ta nói yêu càng nhiều hận càng nhiều, quả không sai. Chỉ trong một ngày, gia đình, tình bạn, tình yêu tất cả đã trở thành thứ xa xỉ nhất đối với nàng. Mọi thứ như sụp đổ, ánh mắt nàng từ từ khép lại, mọi thứ hóa hư không….Tranh đấu một đời rốt cuộc là vì thứ gì, tranh càng nhiều thì mất càng nhiều… không… vì vốn dĩ ngay từ đầu nàng đã chẳng có nên không có gì để mất…Khi ánh mắt từ từ khép lại trong đầu nàng chỉ tồn tại duy nhất một điều, nàng đã ước… nếu có kiếp sau nàng chỉ nguyện làm một người bình thường, không tranh giành, không tính toán, không so đo, một kiếp sống tự do tự tại không phiền não…

Sau khi xuyên không, nàng là đại tiểu thư đích nữ Hứa quốc công, nhưng một biến cố xảy ra với gia đình nàng, khiến nàng lại một lần nữa trắng tay. Trong lúc tuyệt vọng, nàng được Thừa Tướng đương triều Thẩm Vĩnh Hằng, nguyên là bằng thân thiết nhất của phụ thân, vì thực hiện lời hứa lúc lâm chung của phụ thân mà nhận nàng là ‘ nữ nhi giả’ đón nàng vào phủ Thừa Tướng. Từ đây, nàng bắt đầu cuộc sống mới của mình với thân phận nhị tiểu thư Thừa Tướng Thẩm Gia Vy.Được vào phủ một cách không minh bạch khiến nàng bị mọi người trong phủ khinh thường, đối sử không hơn kém một thứ nữ. Nhưng nàng không quan tâm, làm gì cũng, đối xử với nàng ra sao nàng không quan tâm, người đã có ân với nàng, nàng tuyệt đối không quên….

*Hắn- Âu Dương Kỳ, Chiến thần Hàn vương, anh tuấn phi phàm không ai sánh bằng, lãnh huyết vô tình, lạnh lùng tàn nhẫn, không gần nữ nhân quá ba bước, ai dám quá phận chỉ có một con đường là chết…Hắn như thần tiên hạ phàm không vương chút bụi trần nhưng lại một lòng yêu thương nàng, sủng nàng đến tận trời, cùng nàng sống chết không rời…

– Song song với hai diễn viên chính trong truyện online là một dàn diễn viên phụ đình đám đều là trai tài gái sắc, nam thanh nữ tú a…

* THÀNH PHỐ BẮC KINH- TRUNG QUỐC*

'' Tại sao... tại sao lại đối xử với tôi như vậy... tại sao????...''

Cô gái trẻ khuôn mặt xinh đẹp đẫm nước mắt, cô đưa hai tay bịt chặt tai không muốn nghe một lời nói nào của chàng trai trước mặt...

'' Tại sao ư.... vì cô quá ngu ngốc đến nỗi đã tin lầm người... yêu cô sao... cô đừng suy tâm vọng tưởng... người tôi yêu mãi mãi chỉ có Ngọc nhi... cô nghe cho rõ đây... từ trước tới nay tôi chỉ lợi dụng cô để cô phục vụ cho tôi mà thôi... nhưng cũng cám ơn cô đã chịu nhiều tai tiếng như vậy vì tôi, nhờ có cô mà tôi và Ngọc nhi mới đến được với nhau thuận lợi như vậy... ha ha ha...''

Cô ngước mặt lên, đôi mắt đỏ hoe vì khóc nhìn chằm chằm vào chàng trai tuấn mỹ trước mặt, cô muốn khắc cốt ghi tâm khuôn mặt chàng trai này, chàng trai đã làm cô đau khổ... cô đứng dậy chạy nhanh ra ngoài, cô muốn tránh xa thứ ghê tởm đó, phải cô ghê tởm hắn ta... tại sao... tại sao... cô hết lòng với như vậy... cô đã trao trọn niềm tin cho hắn, bất kể ai phản bội cô thì cô cũng mong người đó sẽ không phải là hắn... vậy mà giờ đây người cô tin tưởng nhất lại phản bội cô... từ nay cô sẽ không còn lòng tin với bất kỳ ai nữa, cô sẽ không nhu nhược làm một quân cờ trên bàn cờ của bất kỳ ai... đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng cô hối hận về việc mình đã làm...

Cô lao nhanh ra đường bất kể trời đang mưa lớn... Cô như mất đi lý trí chạy nhanh qua đường nên đã không để ý chiếc xe đang chạy ngược chiều kia... mãi đến khi ánh đèn kia làm cho lóe mắt cô mới chợt tỉnh ngộ... mọi thứ chỉ là phù du... tất cả...

'' RẦM... KÉT...''

Đôi mắt cô từ từ nặng trĩu... nếu được làm lại từ đầu cô nguyện rũ bỏ tất cả... sống một cuộc sống bình thường như bao người để cô được hạnh phúc, để cô được điều khiển quân cờ trên bàn cờ số phận của chính mình..... cô ngước đôi mắt nhỏ bé mà đầy khát vọng lên bầu trời âm u trên kia, đôi tay cô vươn ra như muốn níu giữ một cái gì đó.... những giọt nước mưa mặn chát rơi xuống trên người cô truyền đến một trận lạnh đến thấu xương... cô tự hỏi không biết đây có phải là báo ứng của cô hay không... là báo ứng, cũng tốt thôi, cô đã làm ra rất nhiều chuyện không thể tha thứ, làm tổn thương đến những người cô yêu thương, trân trọng nhất... người nói thật không sai '' Có không giữ, mất đừng tìm''. Cô cười chua chát...tranh đấu, cố gắng một đời đến tột cùng là vì thứ gì để cô phải trả giá như vậy.... và rồi ánh sáng cuối cùng đó cũng vụt tắt....

-

-

************************************************************************************

* KINH THÀNH ÂU DƯƠNG QUỐC*_ Năm Minh Hoàng thứ hai

Phủ Hứa quốc công...

Căn phòng sáng lấp lánh ánh đèn, người hầu ra vào tấp nập, trong căn phòng vọng ra tiếng hét đau đớn của nữ nhân... phía ngoài căn phòng một nam nhân tuy đã qua tuổi tứ tuần nhưng khuôn mặt chỉ như vừa ba mươi đi qua đi lại vô cùng lo lắng, ánh mắt không kiên nhẫn lâu lâu lại nhìn về phía căn phòng...

'' Tại sao lại lâu như vậy... đã qua hai canh giờ rồi....''

A Phúc đứng bên cạnh cũng không kiềm được lo lắng... lão gia nhà mình lo lắng như vậy cũng không phải là không đúng, phu nhân sinh khó dĩ nhiên là lão gia rất lo lắng... hắn không kìm được lên tiếng trấn an lão gia...

'' Lão gia đừng quá lo lắng... phu nhân sẽ không sao...''

'' Sao ta không lo cho được... nàng sinh khó lỡ như... lỡ như có chuyện gì...''

Hứa Gia Vỹ chưa nói xong thì bà đỡ đã chạy nhanh ra ngoài, ánh mắt vui mừng nhìn hắn... giọng nói gấp gáp...

'' Lão gia... lão gia... phu nhân... sinh.. sinh rồi...''

'' Cái gì... thật sao...''

Hứa Gia Vỹ gấp gáp đẩy cửa bước vào phòng... đi nhanh đến chiếc giường đang có một nữ nhân đang nằm... hắn nắm lấy tay nàng, một tay quệt đi vài giọt mồ hôi trên tráng nàng...

'' Nàng vất vả rồi...''

Nữ nhân tuy khuôn mặt không giấu được vẻ mệt mỏi nhưng cũng mỉm cười đáp lại...

'' Không sao... vì chàng và hài tử của chúng ta... thiếp mệt mỏi một chút có đáng gì...''

Ma ma bế tiểu hài tử vừa chào đời lại cho Hứa Gia Vỹ nhìn...

'' Thưa quốc công... là tiểu thư ạ...''

Hắn cũng không do dự đưa tay đón lấy tiểu hài tử...

'' Nữ nhi của ta... từ đây tên của con sẽ là Hứa Gia Vy...''

Tiểu hài tử trên tay không quấy khóc, không quẫy đạp... chỉ giương đôi mắt to tròn đen long lanh nhìn hắn như nhìn cả thế giới mỉm cười thật rạng rỡ, khuôn mặt bầu bĩnh trẻ con trông càng đáng yêu... hắn hạnh phúc đặt tiểu hài tử xuống nằm bên cạnh nàng...

'' Nguyệt nhi... đây là nữ nhi của chúng ta...''

Hạ Mẫn Nguyệt đưa tay vuốt ve khuôn mặt nữ hài tử đang ngủ... môi nàng nở nụ cười hạnh phúc... con yêu của ta...

-

-

****************************************************
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 412

Thể loại: Truyện Chữ, Truyện Teen

TMDb: 7.9

Số chương: 35/35

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *