Phượng Hoàng Quy Tổ: Chương 1

Vào ngày ta làm lễ cập kê, say rượu rồi bị tên thư sinh nghèo tá túc trong phủ làm nhục.

 

Phụ mẫu giận dữ, vội vàng gả ta đi cho xong chuyện.

 

Chỉ có trưởng tỷ tặng cho ta ít sính lễ, rơi lệ nói: 

 

“Về sau nếu có khó khăn gì, cứ đến tìm tỷ tỷ, tỷ sẽ giúp đỡ.”

 

Ai ai cũng khen tỷ tỷ hiền lành nhân hậu, nói rằng tuy là giả thiên kim, nhưng lại là quý nữ được phủ tướng quân nuôi dạy bao năm.

 

Năm ấy, tỷ tỷ được gả vào vương phủ cao quý, còn ta — thiên kim thật — lại phải chịu nhục gả vào túp lều tranh của tên thư sinh.

 

Ba năm sau, ta bị hắn hành hạ đến trọng bệnh, phải bỏ trốn về kinh thành cầu tỷ tỷ cứu giúp.

 

Khi ấy, tỷ tỷ áo gấm lộng lẫy, phong thái rạng ngời, tựa vào vai tỷ phu, người đã trở thành Thái tử.

 

Tỷ tỷ thấy ta bệnh đến hấp hối, vậy mà lại nhếch môi giễu cợt:

 

“Muội muội còn chưa rõ sao? Hôm cập kê năm đó, rượu muội uống là do ta đưa, trong rượu có thuốc, muội mới thân thể nóng ran, bị tên thư sinh kia dụ dỗ lên giường.”

 

“Muội muội là thiên kim thật, đợi đến khi muội cập kê, hôn sự tốt với Thái tử còn đến lượt ta sao? Ta chỉ đành dùng chút thủ đoạn thôi!”

 

Ta mang theo oán hận mà chết, khi mở mắt ra lại trở về đúng ngày lễ cập kê năm ấy.

 

Tỷ tỷ đang tươi cười rót cho ta chén rượu có pha dược kia.

 

Nàng còn chưa biết, chén rượu này sẽ trở thành rượu tình sưởi ấm giữa ta và tỷ phu.

1

 

Trong rượu có hạ một vị xuân dược.

 

Loại độc này một khi đã nhập vào, nữ tử sẽ mềm nhũn như nước mùa xuân, còn nam tử thì thú tính bộc phát, nếu không được giải kịp thời sẽ nghịch huyết công tâm mà chết.

 

Tỷ tỷ rất thông minh, nàng không bỏ thuốc vào rượu, mà bôi lên miệng chén.

 

Kiếp trước sau khi dâng rượu xong, nàng liền đập vỡ chiếc chén ấy, c. h. ế. t không đối chứng.

 

Cho nên việc đầu tiên ta làm sau khi trọng sinh, chính là thừa lúc đông người mà đổi chén của nàng.

 

Rồi khéo léo dẫn dắt để nàng dâng chén thứ hai cho Thần vương Cố Cửu Chiêu.

 

Cố Cửu Chiêu là người sẽ trở thành Thái tử trong tương lai, là người trong lòng của tỷ tỷ, đồng thời cũng là vị hôn phu mà ta sắp gọi là tỷ phu.

 

Trước mặt tỷ tỷ, ta uống chén rượu của nàng, nhưng chén có xuân dược thực ra đã vào bụng Thần vương rồi.

 

Nửa khắc sau, tại gian phòng phía sau hậu viện.

 

Thần vương điện hạ đang một mình tỉnh rượu thì lảo đảo ngã vào lòng ta.

 

Quả nhiên hắn thở gấp, toàn thân nóng ran, giống hệt như triệu chứng trúng độc của ta kiếp trước.

 

Ta chủ động ôm lấy, Thần vương chẳng khác nào lò sưởi gặp phải băng tuyết, không những không buông tay, mà còn lập tức cởi y phục, muốn dán sát lấy thân thể ta.

 

Chỗ đáng sợ nhất của xuân dược, chính là có thể khiến một hoàng tử tôn quý quăng bỏ hết tất cả lễ giáo, nhường chỗ cho dục vọng nguyên sơ nhất.

 

Còn ta thì luôn giữ được sự tỉnh táo, đưa hắn vào gian phòng bên cạnh hoa viên, để tránh bị kẻ khác bắt gặp.

 

Vừa vào phòng, Thần vương đã mất hẳn lý trí, đè ta xuống, mơ hồ gọi khẽ một tiếng:

 

"Cẩm Vinh. . . "

 

Giang Cẩm Vinh là tên của tỷ tỷ ta.

 

Trước khi ta được nhận về, Giang Cẩm Vinh vốn là đích nữ duy nhất của Đại tướng quân nhất phẩm, được vào cung làm thư đồng cho hoàng tử.

 

Khi còn là thư đồng, tỷ tỷ đã tính toán đủ điều để đổi lấy tình cảm tương tư giữa nàng và Thần vương.

 

Tỷ tỷ yêu Thần vương đến c. h. ế. t đi sống lại, mà Thần vương trong lòng cũng là có nàng.

 

Kiếp trước, ta vẫn luôn xem Thần vương là tỷ phu tương lai, chưa từng nghĩ đến việc tranh giành nam nhân cùng tỷ tỷ, dù ta mới là thiên kim thật.

 

Hiện tại, ta dịu dàng đáp lại sự dồn dập như lang sói của vị tỷ phu tương lai.

 

Kiếp này, ta không chỉ muốn đoạt lại mọi thứ vốn thuộc về ta, mà còn muốn cướp đi người nam nhân mà tỷ tỷ yêu nhất.

 

Tỷ tỷ vĩnh viễn sẽ không thể ngờ được, chén rượu nàng đưa ta hôm ấy… lại trở thành rượu tình sưởi ấm giữa ta và tỷ phu.

 

2

 

Sau một hồi hoan ái kịch liệt kéo dài suốt một canh giờ, dưới tác dụng của xuân dược, Thần vương rốt cuộc chìm vào mê man thoả mãn ngắn ngủi.

 

Lúc này, toàn thân hắn phủ một tầng đỏ ửng, nơi n. g. ự. c và cổ đều hằn rõ dấu răng ám muội  do ta lưu lại.

 

Ta lặng lẽ thưởng thức những “kiệt tác” do chính tay mình để lại trên người vị tỷ phu tương lai.

 

Kiếp trước, ta cũng từng ngắm nhìn nam nhân này như vậy, là vào một ngày đông rét mướt ở kiếp trước.

 

Khi ấy, ta mang theo thân thể lở loét rách nát, lê tấm thân tàn tạ chạy đến kinh thành, gõ cửa phủ Thái tử.

 

Ba năm trước, ta bị ép gả cho tên thư sinh nghèo Đoàn Nguyên, còn tỷ tỷ thì cao giá gả vào phủ Thần vương.

 

Ba năm sau, ta trốn thoát khỏi tay tên thư sinh, mang đôi chân tật nguyền, thân mang đầy dấu tích phong lưu dâm tà, chật vật vô cùng tìm đường hồi kinh cầu cứu.

 

Còn tỷ tỷ khi ấy đã cùng Thần vương thăng chức, trở thành Thái tử phi cao quý không ai sánh bằng.

 

Tỷ tỷ vừa thấy ta liền rụt mũi vào lớp hồ cừu trắng như tuyết:

 

"Muội muội mắc phải chứng bệnh ô uế gì vậy?"

 

Nàng sợ hãi tránh sang một bên, Cố Cửu Chiêu liền đưa tay ôm lấy nàng vào lòng.

 

Hắn mặc trường bào màu đen thêu kim tuyến hình mãng xà, kim quan cột tóc đen, ngọc đai thắt eo, khí chất cao quý đến chói mắt.

 

Hắn đưa cánh tay mạnh mẽ quàng qua, ôm tỷ tỷ chặt chẽ trong ngực, cảnh giác nhìn ta, hỏi thủ hạ:

 

"Đây là kẻ hành khất từ đâu tới, dám mạo phạm Thái tử phi?"

 

Ta ngây người nhìn nam nhân ấy.

 

Vì sao tỷ tỷ có thể gả cho một lang quân tôn quý vô song, dịu dàng săn sóc đến thế, mà ta lại phải cam chịu gả cho một kẻ nghèo hèn cờ b. ạ. c trác táng?

 

Rõ ràng ta mới là thiên kim thật sự của phủ tướng quân, còn tỷ tỷ chỉ là giả mạo do ma ma tráo đổi!

 

Lúc ta được đón từ thôn quê về phủ tướng quân, Giang Cẩm Vinh đã sống kiêu hãnh suốt mười sáu năm với thân phận đích nữ.

 

Ngày ta nhập phủ, nàng cầm một xâu kẹo hồ lô, dè dặt lấy lòng ta:

 

"Muội muội, muội có thể đừng đuổi ta đi được không?"

 

Vừa nói, trong mắt nàng đã long lanh nước, ánh nhìn của phụ mẫu cũng dần mang theo trách móc khi hướng về ta.

 

Quạ đã về tổ, nhưng tất cả chim trong tổ lại lạnh lùng với chim khách chiếm chỗ.

 

Giống như hiện tại, tỷ tỷ vẫn là quý phụ được vạn ánh mắt nâng niu, còn ta thì thảm hại chẳng khác gì ăn mày.

 

Chưa đợi thủ hạ trả lời, tỷ tỷ đã chủ động nói:

 

"Điện hạ, đây là muội muội gả xa sang Tùng Dương của thiếp — Giang Cẩm Hòa. "

 

"Chính là người ba năm trước, trong lễ cập kê đã uống say rồi tư tình với thư sinh đó. "

 

Hồng Trần Vô Định

Cố Cửu Chiêu lúc này mới vỡ lẽ.

 

"Điện hạ cứ vào trước, thiếp sẽ tự sắp xếp cho muội muội. "

 

Cố Cửu Chiêu không hỏi thêm gì, chỉ khẽ kéo lại áo hồ cừu cho Giang Cẩm Vinh, dịu giọng dặn dò:

 

"Trời bên ngoài lạnh, chớ ở lâu quá. "

 

Giang Cẩm Vinh thẹn thùng đáp lời, nhu mì như nước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. net. vn -
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 478

Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 18/18

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *