
TXT 53/53 425 Theo dõi 0
AUX 44/44
1023 Theo dõi 0
AUX 4/4
1245 Theo dõi 0
96 1420 Theo dõi 0
TXT 120/120 565 Theo dõi 0
TXT 249/?? 659 Theo dõi 0
TXT 12/12 936 Theo dõi 0
TXT 101/?? 327 Theo dõi 0
TXT 33/?? 468 Theo dõi 0
TXT 54/54 Theo dõi 0

Lời Thì Thầm Trao Em
TXT 53/53 425 Theo dõi 0
Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa
AUX 44/44
1023 Theo dõi 0
Tam Giác Vàng Ma Quỷ
AUX 4/4
1245 Theo dõi 0
Kẻ Ăn Thịt Người – Feed Me
96 1420 Theo dõi 0Sau Khi Bị Biến Thái Theo Dõi: Chương 1
Hán Việt: Bị biến thái trành thượng chi hậu
Editor: Tiểu Tình Nhân – 小情人
Tình trạng gốc: Hoàn thành ( 21 chương)
Tình trạng edit: Hoàn thành ( 31/8 – 29/11/2020)
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, OE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ thụ, Thanh thủy văn, Hắc ám, Đoản văn, Đô thị tình duyên, Cường thủ hào đoạt, 1v1
VĂN ÁN~
Công biến thái thích theo dõi, thụ tính cách nhút nhát.
Lâm Hòa dạo này luôn cảm giác dường như có một đôi mắt luôn nhìn mình, dõi theo mình, đồ vật trong nhà cũng có vẻ như bị người đụng chạm.
Cho đến một hôm cậu phát hiện quần lót của mình bỗng biến mất, cậu mới xác định mình đụng phải biến thái.
Cùng đọc truyện nhé!!!!
Edit: Tiểu Tình Nhân - 小情人
~~~~~~~~~~~~~~
Lâm Hòa đứng trước cửa sắt cũ, đổ mồ hôi lạnh trên trán, sắc mặt cậu trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ, tay cầm chìa khóa run rẩy không ngừng, cả người như hỏng mất.
"Cộp cộp cộp cộp." Trên cầu thang yên tĩnh chợt phát ra tiếng bước chân, thân thể Lâm Hòa đông cứng, sau đó cả người run lập cập như con thỏ bị hoảng sợ vậy.
Đến rồi đến rồi, cuối cùng hắn cũng đến rồi.
Lâm Hòa gấp gáp nhét chìa khóa vào ổ khóa cửa như điên vậy, trên trán đổ mồ hôi ròng ròng, trong lòng liên tục cầu xin trời cao phù hộ, cuối cùng, với tiếng "Két", cánh cửa mở ra.
Lâm Hòa vội vàng chạy vào trong, một mạch đóng khóa cửa, sau đó dựa lưng vào cửa, thở hổn hển, cảm giác tim mình như muốn nhảy ra ngoài.
Tiếng bước chân ngoài cửa dần đến gần, Lâm Hòa lại căng thẳng, sắc mặt của cậu phờ phạc, sợ đến mức sắp khóc.
Tiếng bước chân ngày càng gần, âm thanh đó giống như tra tấn tinh thần cậu vậy, giày vò cậu gần như muốn chết, ngay lúc cậu sắp chịu không nổi, thì tiếng bước chân đi xa dần, nghe giống như đang đi lên lầu.
Lâm Hòa chờ một lúc lâu, chắc chắn âm thanh kia đã biến mất, sau đó mới cẩn thận đưa mắt qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, ngoài hành lang cầu thang không có ai, tựa như chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cậu.
Cho dù ra sao, cuối cùng cũng an toàn, Lâm Hòa kéo cơ thể sắp hư thoát đi vào phòng khách, thấy phòng khách vẫn như cũ trước khi cậu rời đi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Khi nào thì loại chuyện này bắt đầu chứ? Ban đầu cậu chỉ cảm thấy có người theo dõi mình, nhưng không để trong lòng, cho rằng bản thân suy nghĩ quá nhiều, sau đó thì cậu bắt đầu nhận được những món quà kì quái.
Những món đồ mà cậu từng tình cờ nói với bạn bè, thì hôm sau sẽ xuất hiện trước của nhà cậu, kèm theo gói quà xinh đẹp, còn có một tấm thiệp nhỏ bên trong.
Hoa hồng đâm thủng làn da
Cục đá màu đen
Nhỏ máu xuống
Anh thích em
Tựa như làn gió
Anh không khống chế được bản thân
Tình cảm của anh
Chỉ ngắm nhìn em anh không thỏa mãn
Anh muốn nhốt em lại
Anh muốn chiếm em làm của riêng
Anh thích em.
Tất cả những điều này khiến Lâm Hòa cực kỳ sợ hãi, tính tình cậu dịu dàng, rất ít khi xảy ra tranh chấp với người khác, không có ai sẽ nghĩ ra trò đùa quái đản như vậy để chọc cậu, chỉ có một khả năng chính là cậu đụng phải biến thái.
Nhưng cậu hoàn toàn không biết đối phương là ai, trong bóng tối âm u lạnh lẽo đối phương đang nhìn chằm chằm cậu, muốn giam cậu trong nhà tù.
Lâm Hòa bật loa TV thật lớn, đang định đi vào nhà tắm, chợt nhớ tới cái gì đó, chạy ra ngoài lục giỏ quần áo như điên.
Không có! Không có! Thật sự không có!
Quần lót của cậu đã biến mất! Nghĩa là có người đã đột nhập vào nhà, có lẽ người đó vẫn còn ở đây!
Nghĩ ra chuyện này, Lâm Hòa bất giác rùng mình. Cậu cố gắng bảo bản thân bình tĩnh lại, nhanh chóng tìm quần áo mặc vào, quay về phòng quan sát lại lần nữa, xác nhận không có sao, mới yên tâm lên giường, lấy điện thoại ra và run rẩy bấm số.
Sau khi cuộc gọi được kết nói, một giọng nam êm dịu phát ra từ đầu dây bên kia: "Tiểu Hòa, có việc gì sao?"
"Học trưởng, hắn tới rồi, hắn lại tới tìm em." Nghe được âm thanh dịu dàng từ đầu dây bên kia, Lâm Hòa đã cảm thấy mũi của mình chưa xót, giọng nói nức nở.
Người đầu dây bên kia là Trương Diệp, học trưởng thời Đại Học của Lâm Hòa, hai người quen biết nhau trong một cuộc thi tranh luận, sau đó phát hiện đối phương có nhiều điểm chung với nhau, một thời gian sau thì thành bạn thân, vẫn còn lien lạc từ khi tốt nghiệp.
"Đừng sợ, đừng sợ." Người bên kia kiên nhẫn an ủi: "Em cứ đợi trong phòng, đừng đi đâu cả, anh sẽ đến nhà em ngay."
"Được." Vừa cúp điện thoại, Lâm Hòa trùm kín mền lại, không dám lộ đầu của mình ra ngoài.
Quá sợ hãi, cậu cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng nghĩ không ra, dứt khoát không nghĩ nữa.
Không biết qua bao lâu, cậu chợt cảm thấy chói mắt, hóa ra là có người kéo tấm mền mà cậu trùm trên đầu xuống, cậu giống như con thỏ bị hoảng sợ vậy, suýt nữa nhảy lên.
"Tiểu Hòa, bình tĩnh, là anh." Có người nắm lấy cổ tay cậu, dịu dàng nói.
Lúc này Lâm Hòa mới cẩn thận nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi trước mắt, khuôn mặt đẹp trai, mũi cao môi mỏng, đôi mắt đen láy đang ôn nhu chăm chú nhìn cậu.
"Học trưởng...." Lâm Hòa ngẩn người nói.
Nhìn tóc Lâm Hòa ướt nhẹp rủ xuống, xem ra đã chịu giày vò mấy ngày nay, Trương Diệp nhìn bộ dạng này của cậu, dịu dàng nói: "Tiểu Hòa, em cứ như vậy cũng không phải cách tốt, hay là em ở tạm nhà anh một thời gian đi."
Lâm Hòa nghe vậy có hơi động tâm, mấy ngày qua khiến cậu sắp phát điên, ở nhà cũng phải đề cao cảnh giác, ngủ không được ngon giấc.
Chần chừ một lát, cuối cùng cậu cũng gật đầu.
Ngồi sau ghế phụ, Lâm Hòa còn cảm thấy hơi chóng mặt, cậu ôm đầu, vẻ mặt dại ra, không biết đang suy nghĩ gì.
Trương Diệp nhìn thấy bộ dáng của cậu qua kính chiếu hậu, dịu dàng nói: "Có khó chịu chỗ nào sao?"
Lâm Hòa nghe vậy giống như bừng tỉnh, chợt ngẩng đầu lên, miễn cưỡng nhếch môi, cười nói: "Không có, em chỉ đang suy nghĩ về bản thảo truyện tranh tháng sau, không biết nên vẽ gì."
Trương Diệp hơi nhếch môi: "Anh nhớ em rất thích vẽ khi còn ở Đại Học."
"Dạ, em nhớ anh vẽ đẹp hơn em nhiều, nên mỗi ngày em đều bám lấy anh, bảo anh dạy vẽ cho em."
Nói lại chuyện trước kia, Lâm Hòa hơi thả lỏng, giọng nói bất giác nâng cao.
Ánh mắt Trương Diệp hiện lên vài tia hoài niệm, dùng âm thanh không thể nghe được, thấp giọng nói: "Đúng vậy, khi đó..."
~Hết chương 01~
-Chương 1+~~~~~~~~~~~~~~
Lâm Hòa đứng trước cửa sắt cũ, đổ mồ hôi lạnh trên trán, sắc mặt cậu trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ, tay cầm chìa khóa run rẩy không ngừng, cả người như hỏng mất.
"Cộp cộp cộp cộp." Trên cầu thang yên tĩnh chợt phát ra tiếng bước chân, thân thể Lâm Hòa đông cứng, sau đó cả người run lập cập như con thỏ bị hoảng sợ vậy.
Đến rồi đến rồi, cuối cùng hắn cũng đến rồi.
Lâm Hòa gấp gáp nhét chìa khóa vào ổ khóa cửa như điên vậy, trên trán đổ mồ hôi ròng ròng, trong lòng liên tục cầu xin trời cao phù hộ, cuối cùng, với tiếng "Két", cánh cửa mở ra.
Lâm Hòa vội vàng chạy vào trong, một mạch đóng khóa cửa, sau đó dựa lưng vào cửa, thở hổn hển, cảm giác tim mình như muốn nhảy ra ngoài.
Tiếng bước chân ngoài cửa dần đến gần, Lâm Hòa lại căng thẳng, sắc mặt của cậu phờ phạc, sợ đến mức sắp khóc.
Tiếng bước chân ngày càng gần, âm thanh đó giống như tra tấn tinh thần cậu vậy, giày vò cậu gần như muốn chết, ngay lúc cậu sắp chịu không nổi, thì tiếng bước chân đi xa dần, nghe giống như đang đi lên lầu.
Lâm Hòa chờ một lúc lâu, chắc chắn âm thanh kia đã biến mất, sau đó mới cẩn thận đưa mắt qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, ngoài hành lang cầu thang không có ai, tựa như chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cậu.
Cho dù ra sao, cuối cùng cũng an toàn, Lâm Hòa kéo cơ thể sắp hư thoát đi vào phòng khách, thấy phòng khách vẫn như cũ trước khi cậu rời đi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Khi nào thì loại chuyện này bắt đầu chứ? Ban đầu cậu chỉ cảm thấy có người theo dõi mình, nhưng không để trong lòng, cho rằng bản thân suy nghĩ quá nhiều, sau đó thì cậu bắt đầu nhận được những món quà kì quái.
Những món đồ mà cậu từng tình cờ nói với bạn bè, thì hôm sau sẽ xuất hiện trước của nhà cậu, kèm theo gói quà xinh đẹp, còn có một tấm thiệp nhỏ bên trong.
Hoa hồng đâm thủng làn da
Cục đá màu đen
Nhỏ máu xuống
Anh thích em
Tựa như làn gió
Anh không khống chế được bản thân
Tình cảm của anh
Chỉ ngắm nhìn em anh không thỏa mãn
Anh muốn nhốt em lại
Anh muốn chiếm em làm của riêng
Anh thích em.
Tất cả những điều này khiến Lâm Hòa cực kỳ sợ hãi, tính tình cậu dịu dàng, rất ít khi xảy ra tranh chấp với người khác, không có ai sẽ nghĩ ra trò đùa quái đản như vậy để chọc cậu, chỉ có một khả năng chính là cậu đụng phải biến thái.
Nhưng cậu hoàn toàn không biết đối phương là ai, trong bóng tối âm u lạnh lẽo đối phương đang nhìn chằm chằm cậu, muốn giam cậu trong nhà tù.
Lâm Hòa bật loa TV thật lớn, đang định đi vào nhà tắm, chợt nhớ tới cái gì đó, chạy ra ngoài lục giỏ quần áo như điên.
Không có! Không có! Thật sự không có!
Quần lót của cậu đã biến mất! Nghĩa là có người đã đột nhập vào nhà, có lẽ người đó vẫn còn ở đây!
Nghĩ ra chuyện này, Lâm Hòa bất giác rùng mình. Cậu cố gắng bảo bản thân bình tĩnh lại, nhanh chóng tìm quần áo mặc vào, quay về phòng quan sát lại lần nữa, xác nhận không có sao, mới yên tâm lên giường, lấy điện thoại ra và run rẩy bấm số.
Sau khi cuộc gọi được kết nói, một giọng nam êm dịu phát ra từ đầu dây bên kia: "Tiểu Hòa, có việc gì sao?"
"Học trưởng, hắn tới rồi, hắn lại tới tìm em." Nghe được âm thanh dịu dàng từ đầu dây bên kia, Lâm Hòa đã cảm thấy mũi của mình chưa xót, giọng nói nức nở.
Người đầu dây bên kia là Trương Diệp, học trưởng thời Đại Học của Lâm Hòa, hai người quen biết nhau trong một cuộc thi tranh luận, sau đó phát hiện đối phương có nhiều điểm chung với nhau, một thời gian sau thì thành bạn thân, vẫn còn lien lạc từ khi tốt nghiệp.
"Đừng sợ, đừng sợ." Người bên kia kiên nhẫn an ủi: "Em cứ đợi trong phòng, đừng đi đâu cả, anh sẽ đến nhà em ngay."
"Được." Vừa cúp điện thoại, Lâm Hòa trùm kín mền lại, không dám lộ đầu của mình ra ngoài.
Quá sợ hãi, cậu cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng nghĩ không ra, dứt khoát không nghĩ nữa.
Không biết qua bao lâu, cậu chợt cảm thấy chói mắt, hóa ra là có người kéo tấm mền mà cậu trùm trên đầu xuống, cậu giống như con thỏ bị hoảng sợ vậy, suýt nữa nhảy lên.
"Tiểu Hòa, bình tĩnh, là anh." Có người nắm lấy cổ tay cậu, dịu dàng nói.
Lúc này Lâm Hòa mới cẩn thận nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi trước mắt, khuôn mặt đẹp trai, mũi cao môi mỏng, đôi mắt đen láy đang ôn nhu chăm chú nhìn cậu.
"Học trưởng...." Lâm Hòa ngẩn người nói.
Nhìn tóc Lâm Hòa ướt nhẹp rủ xuống, xem ra đã chịu giày vò mấy ngày nay, Trương Diệp nhìn bộ dạng này của cậu, dịu dàng nói: "Tiểu Hòa, em cứ như vậy cũng không phải cách tốt, hay là em ở tạm nhà anh một thời gian đi."
Lâm Hòa nghe vậy có hơi động tâm, mấy ngày qua khiến cậu sắp phát điên, ở nhà cũng phải đề cao cảnh giác, ngủ không được ngon giấc.
Chần chừ một lát, cuối cùng cậu cũng gật đầu.
Ngồi sau ghế phụ, Lâm Hòa còn cảm thấy hơi chóng mặt, cậu ôm đầu, vẻ mặt dại ra, không biết đang suy nghĩ gì.
Trương Diệp nhìn thấy bộ dáng của cậu qua kính chiếu hậu, dịu dàng nói: "Có khó chịu chỗ nào sao?"
Lâm Hòa nghe vậy giống như bừng tỉnh, chợt ngẩng đầu lên, miễn cưỡng nhếch môi, cười nói: "Không có, em chỉ đang suy nghĩ về bản thảo truyện tranh tháng sau, không biết nên vẽ gì."
Trương Diệp hơi nhếch môi: "Anh nhớ em rất thích vẽ khi còn ở Đại Học."
"Dạ, em nhớ anh vẽ đẹp hơn em nhiều, nên mỗi ngày em đều bám lấy anh, bảo anh dạy vẽ cho em."
Nói lại chuyện trước kia, Lâm Hòa hơi thả lỏng, giọng nói bất giác nâng cao.
Ánh mắt Trương Diệp hiện lên vài tia hoài niệm, dùng âm thanh không thể nghe được, thấp giọng nói: "Đúng vậy, khi đó..."
~Hết chương 01~
Cậu Là O?
TXT 120/120 565 Theo dõi 0
Xử Lý Vạn Nhân Mê Một Trăm Loại Phương Pháp
TXT 249/?? 659 Theo dõi 0
Nam Sinh Mấy Người Chơi Game Thật Lợi Hại
TXT 12/12 936 Theo dõi 0
Trở Lại Thời Tiên Tôn Còn Niên Thiếu
TXT 101/?? 327 Theo dõi 0
Vệ Sĩ Không Thời Hạn
TXT 33/?? 468 Theo dõi 0
Bảo Mẫu Rất Bận
TXT 54/54 Theo dõi 0Từ khóa: giải trí giải trí tổng hợp link tối cổ nghe gì Sau Khi Bị Biến Thái Theo Dõi vlxx vtvgo tv xem gì
Thanh Mai Mayuki Ito Tuấn Anh Đình Soạn Đình Soạn truyenngontinh Yu Shinoda xem gì Bảo Linh phim79 Ai Sayama nghe gì giải trí tổng hợp Miu Shiromine vtvgo tv Đang cập nhật Min Do-yoon Cô Úc link tối cổ Thu Huệ Kana Momonogi giải trí Anh Sa Momo Sakura Tâm An Nguyễn Hoa vl79 vlxx Đình Huy Hà Thu Suzu Honjo Trần Vân Kim Thanh Hồng Nhung Minami Aizawa Đình Duy Nguyễn Huy iptv m3u8 Quàng A Tũn Yua Mikami Tú Quỳnh Nguyễn Thành Yui Hatano radiotruyen Viết Linh audio79.xyz tv79.xyz phim79.com phim79.xyz vl79.xyz