Sau Khi Ký Hợp Đồng Hôn Nhân Với Thẩm Tiên Sinh: Chương 1

 Thẩm Hạc Xuyên X Kiều Nhạc

Lạc quan hào phóng tiến lên phía trước thụ X Trưởng thành ổn định siêu galant công.

Lôi: Sinh con.

Tag: Hợp đồng hôn nhân, ngọt, nhẹ nhàng, cưới trước yêu sau.

Tóm tắt bằng một câu: Tui mang thai rồi!!

Dàn ý: Dũng cảm tiến lên, mọi chuyện sẽ ổn thôi!

Văn án:

Năm ấy Kiều Nhạc 18 tuổi, cha đầu tư thất bại, nhảy lầu tự sát, còn mẹ không rõ tung tích.

Để nuôi sống bản thân và em trai, cậu phải tạm thôi học, ban ngày làm shipper, đến tối làm ở quán bar, ngày nghỉ lại kiếm việc part time trên mạng.

Ngày nọ, trong khi làm việc ở quán bar, uống nhầm phải rượu pha thuốc, lỡ lầm lên giường với Thẩm Hạc Xuyên chỉ mới gặp được hai lần.

Để đối phó người nhà giục ép cưới, Thẩm Hạc Xuyên dùng 10 triệu ký hợp đồng hôn nhân với Kiều Nhạc.

Sau khi ký hợp đồng hôn nhân, Kiều Nhạc sung sướng lấy tiền đi học lại, cho rằng sau khi kết thúc hợp đồng mình sẽ sải cánh bay cao.

Vậy mà triệu lần không ngờ, trong tiệc đính hôn, nhờ một chén canh “Thập toàn đại bổ”(*), cậu với Thẩm Hạc Xuyên lại lăn chung một cái giường.

(*)Bài thuốc Thập toàn đại bổ gồm: Đương quy, Xuyên khung, Thục địa, Bạch thược, Đảng sâm, Bạch linh, Bạch truật, Cam thảo, Hoàng kỳ, Nhục quế. Đại loại là bổ thận tráng dương, tăng cường sinh lực đó.

Lại càng không nghĩ đến, 2 tháng sau, cậu phát hiện bản thân mang thai.

Kiều Nhạc: “…”

Chết máy QAQ

Kiều Nhạc nhận đơn đặt hàng trên app "Để tôi làm"(*).

(*)Nền tảng outsource nhận job ngoài khá nổi tại Trung Quốc.

Người uỷ thác là "Ngài Hoắc".

Hoắc tiên sinh tự nhận mình là đồng tính nam, đã có bạn trai, nhưng phụ huynh mong có người nối dõi tông đường, bắt phải đi xem mắt với một quý cô môn đăng hộ đối.

Thời đại này đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng giới, các cặp đôi đồng tính cũng không phải hiếm lạ, nhưng họ lại không sinh nở được, nên đa số bậc cha mẹ với tư tưởng cũ vẫn chẳng thể chấp nhận được.

Yêu cầu của ngài Hoắc là Kiều Nhạc giả làm bạn trai mình, vì người yêu của hắn là người type I, không biết cách xử trí mấy chuyện này, cũng sợ lỡ có biến thì mất mặt, ảnh hưởng đến đối phương.

Loại việc phá bĩnh người ta thật sự rất xấu tính, nhưng Hoắc tiên sinh vừa mở miệng đã ra giá 2 vạn.

Có tiền sai tiên sai phật, đặc biệt là với quỷ nghèo Kiều Nhạc, cậu giật job với tốc độ bàn thờ.

Một đơn giá 2 vạn, bằng mức lương chạy ship đồ ăn 2 tháng đấy.

Kiều Nhạc đăng ký nhận đơn trên "Để tôi làm", muốn kiếm nhiều tiền thì đương nhiên phải chịu sương gió nhỉ? Mặt mũi với cậu không có giá trị bằng tiền.

Thật sự cậu rất cần tiền.

Cho nên không nghĩ nhiều liền nhận đơn, vô cùng chân chó, cung kính phục vụ từng "ông chủ".

Hoắc tiên sinh gửi cho cậu địa chỉ toà chung cư Brilliant cao cấp ở khu Lệ Loan.

Khu Lệ Loan và khu Bách Hối chỗ Kiều Nhạc ở chỉ cách nhau một con sông, cùng thành phố Vân Kinh, nhưng mức sống và chất lượng cuộc sống lại khác một trời một vực.

Là trung tâm kinh tế của thành phố, Lệ Loan là nơi tầng lớp giàu sang sinh sống. Còn Bách Hối, nếu để so sánh thì chính là một ông cụ già nua.

Kiều Nhạc sống ở Bách Hối, ăn ở làm việc ở đây, lâu lâu cần ship đồ ăn mới mò sang Lệ Loan tấc đất tấc vàng.

Để không bại lộ thân phận, ảnh hưởng đến việc hoàn thành nhiệm vụ, Kiều Nhạc giấu cái xe máy điện ở một xó xỉnh rất xa.

Bên cạnh là bãi đậu xe ngoài trời của khu chung cư xa hoa, gần nhất là một chiếc Maybach đen.

Thân xe bóng loáng sắc nét, cảm giác tổng thể rất điềm tĩnh lại độc đáo.

Ngầu ghê!

Kiều Nhạc thầm cảm thán, xe máy điện của mình cũng màu đen, nhưng so với vị sếp lớn này thì giống gà con.

Khoá kỹ xe, Kiều Nhạc tìm thấy tiệm cafe Sill dưới chân toà chung cư mà Hoắc tiên sinh miêu tả.

Mặt tiền quán rất lớn, nhìn từ ngoài cửa kính chạm trần đã biết là nơi đốt tiền.

Hình bóng của Kiều Nhạc in lên mặt kính, vì không muốn làm mất mặt ngài Hoắc, cậu ăn diện trông đứng đắn hơn bình thường, quần tây với áo sơ mi, tóc cũng tạo kiểu.

Đây là bộ lễ phục cậu sắm cho lễ tốt nghiệp cấp 3 năm ngoái, mới mặc được một lần nên còn mới lắm.

Lúc mới mua thì khá vừa người, giờ lại hơi rộng, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tổng thể.

Cậu vốn có ngoại hình sáng, mặc sơmi cùng quần tây lại càng đĩnh đạc, nổi bật hơn. Lúc đẩy cửa bước vào, phục vụ trong tiệm đều bất ngờ, ánh mắt chỉ chăm chăm dõi theo cậu.

Quán cafe rất rộng, lần đầu tiên Kiều Nhạc tới đây, cứ đứng ở cửa dòm trái phải một chốc.

Phục vụ thấy vậy liền tiến lên hỏi thăm: "Chào ngài, xin hỏi mình đi mấy người ạ?"

Xem mắt thì phải có 2 người, thêm cậu nữa là 3.

Tiếc là cậu không nhập bầy, mà là đến tung hê buổi hẹn.

Cho nên Kiều Nhạc nói số bàn: "Bàn 11 khu A, bạn tôi tới rồi."

Nhân viên làm động tác mời: "Khu A ở bên này, mời quý khách theo tôi."

Kiều Nhạc để đối phương dẫn mình tới một bàn bên góc cửa sổ: "Ở đằng trước ạ."

"Để tôi tự đi." Kiều Nhạc đã biết vị trí, liền bảo phục vụ dừng lại.

Mất mặt thì mất một mình là được, tuy bảo mặt mũi không quan trọng, nhưng không cần gióng trống khua chiêng rùm beng.

"Dạ." Phục vụ hơi tiếc nuối, cố nhìn cậu thêm một chốc mới xoay người rời khỏi.

Giờ chưa đến 4 giờ, khách trong quán không quá đông, khu A chỉ có mấy bàn, Kiều Nhạc thở phào, giảm nguy cơ xảy ra những tình huống ngoài tầm kiểm soát.

Cậu nâng bước đến bàn số 11 ẩn sau một hàng cây xanh, đến gần mới thấy rõ hai người.

Đối mặt với cậu là một cô gái trẻ mặc váy lụa trắng, trước mặt cô là người đàn ông mặc sơmi xám đậm.

Hắn quay lưng lại nên Kiều Nhạc không thấy rõ mặt mũi, nhưng vai rộng lưng dài, ngồi không cũng đã thấy đối phương cao lớn vô cùng.

Bàn 11 khu A, mặc áo sơmi xám đậm xem mắt với một cô gái trẻ, trùng khớp với thông tin được biết!

Chính là "2 vạn" của cậu!

Kiều Nhạc hít sâu một hơi, rảo bước đến, cuối cùng cũng thấy rõ dung nhan đối phương.

Hoắc tiên sinh khá đẹp trai, ngũ quan sáng và sắc sảo, những ngón tay đang thả lỏng cũng thon dài, nhưng toàn thân toả ra cảm giác khó gần.

Đầu Kiều Nhạc tự nhiên nhảy ra mấy từ Phương Gia Tự hay nói... mỹ vị nhân gian.

Người đàn ông thế này dù có là dị tính hay đồng tính thì cũng là con mồi béo nhất.

Nhưng người ta đẹp xấu ra sao thì trong mắt Kiều Nhạc cũng chỉ là 2 vạn thôi.

Vì 2 vạn, Kiều Nhạc hùng dũng bước đến, ngồi xuống cạnh Hoắc tiên sinh, ôm chặt tay anh: "Chồng ơi!"

Cậu xuất hiện quá bất ngờ, vừa mở miệng đã khiến hai người đang ngồi hoá đá.

Đặc biệt là Hoắc tiên sinh, anh kinh ngạc nhìn Kiều Nhạc: "Cậu gọi tôi là gì?"

Kiều Nhạc nghĩ chắc đối phương không ngờ mình diễn tốt đến vậy, đúng là bản thân cậu cũng xấu hổ, nhưng ngài Hoắc thực sự quá hào phóng, cậu có thể trát cả tấn xi măng lên mặt cũng được.

Cô gái ở đối diện hơi nhếch miệng, cả hai cùng ngây người.

Cơ hội tốt đây rồi! Xem cậu thể hiện đây!

Kiều Nhạc ôm cánh tay Hoắc, tiên sinh bất mãn lắc lắc mấy cái, vô tội hỏi: "Gọi anh là chồng đó! Sao vậy? Anh không dám nhận hả?"

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 845

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 66/66

0
BoredFineGoodAmazingExcellent