Malaysia (42) Thái Lan (380) Japan (51) Ấn Độ (106) Nhật Bản (709) Canada (100) Hàn Quốc (239) Thụy Điển (19) Indonesia (40) Anh (450) Nam Phi (20) Ba Lan (33) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Argentina (18) Úc (46) Philippines (160) Nga (21) Bỉ (28) Thụy Sĩ (19) Mexico (33) Ý (324) Mỹ (827) Đài Loan (69) Đức (68) Hà Lan (26) Brazil (36) Hồng Kông (196) China (25) Trung quốc (192) More (27) Tây Ban Nha (98) United States of America (228) Âu Mỹ (231) Việt Nam (2813) Pháp (388)
-Chương 1+
Malaysia (42) Thái Lan (380) Japan (51) Ấn Độ (106) Nhật Bản (709) Canada (100) Hàn Quốc (239) Thụy Điển (19) Indonesia (40) Anh (450) Nam Phi (20) Ba Lan (33) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Argentina (18) Úc (46) Philippines (160) Nga (21) Bỉ (28) Thụy Sĩ (19) Mexico (33) Ý (324) Mỹ (827) Đài Loan (69) Đức (68) Hà Lan (26) Brazil (36) Hồng Kông (196) China (25) Trung quốc (192) More (27) Tây Ban Nha (98) United States of America (228) Âu Mỹ (231) Việt Nam (2813) Pháp (388)Sống Lại Thoát Khỏi Bố Mẹ Thiên Vị Chị Gái: Chương 1
Văn án:
Mẹ thiên vị chị tôi cả đời.
Khi được tái sinh trên cõi đời này thêm một lần nữa, tôi không muốn tranh giành nữa.
Chị muốn suất được cử đi học của tôi, cho chị.
Chị muốn hạng mục nghiên cứu khoa học của tôi, cũng cho luôn.
Chị muốn bạn trai của tôi, cho hết.
Cả đời này tôi chỉ muốn sống bình yên, yêu thương chính bản thân mình.
Sinh ra làm người, tôi không hề có lỗi dù chỉ một chút.
"Niệm Niệm, con biết sức khỏe của chị con như thế nào rồi mà, chị con không cách nào thức đêm học hành như con được, không cách nào thông qua thi đại học để vào được một trường học tốt, cho nên suất được cử đi học kia, liệu con có thể..."
Giọng của ba hơi cứng lại.
Dưới cái nhìn chằm chằm của mẹ tôi, cuối cùng ba vẫn nói câu nói quá quắt kia ra.
"Liệu con có thể nhường suất đi học đó cho chị con không!"
Nghe thì như là hỏi, nhưng thực chất là dùng ngữ khí ra lệnh bắt phải tuân theo.
Mà thậm chí còn chẳng có chút xấu hổ nào.
Tôi hoảng hốt nhìn người ba với mái tóc chưa bạc, trước mắt vẫn là cảnh tượng vụt lướt khi tôi rơi xuống khỏi tòa nhà cao tầng.
Một hồi lâu tôi mới nhận ra là mình đã được tái sinh ở quá khứ.
Tôi trở lại năm mười bảy tổi, về tới thời điểm có thể thay đổi cuộc đời mình.
Thấy tôi chẳng phản ứng gì một lúc lâu, sắc mặt mẹ tôi lạnh hẳn đi.
Bà ấy nhiếc móc tôi nặng nề:
"Niệm Niệm, con vừa thông minh lại có năng lực, hoàn toàn khác với chị con, suất đi học này, con dù không muốn nhường thì cũng phải nhường cho chị con."
Đời trước, mẹ tôi cũng nói y như vậy.
Lúc ấy tôi tức giận quá, kiên trì không nhường suất cử đi học vốn thuộc về mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nhưng cuối cùng.
Ba mẹ tôi "đi đêm" với người ta để rồi suất cử đi học này đã sớm đổi thành tên chị tôi.
Thậm chí ba mẹ còn không nói cho tôi biết suất này đã được định sẵn từ trước, để tôi chơi bời vài tháng, cuối cùng còn chẳng tham gia kỳ thi đại học, làm tôi bỏ lỡ trường đại học trong mơ của mình.
Sau đó tôi chất vấn ba mẹ rằng tại sao bọn họ lại làm như thế.
Bọn họ nói thế này.
"Ôn thêm một năm rồi thi là được mà, có vấn đề gì đâu."
Một câu nhẹ nhàng bâng quơ của bọn họ khiến tôi phải vất vả ôn thi thêm một năm nữa.
Vất vả lắm tôi mới thi vào đại học, lại gặp phải chuyện chị học các môn quá yếu sắp bị trường đuổi học.
Ba mẹ lập tức bảo tôi nhường hạng mục nghiên cứu khoa học trong tay tôi để giúp chị ổn thỏa tốt nghiệp.
Tôi không cho.
Bọn họ lại tới trường sử dụng quan hệ, sử dụng năng lực tiền bạc.
Tôi khóc.
Và cũng làm um lên.
Cuối cùng chỉ là không đủ học phần nên bị đuổi học.
Giọng của ba hơi cứng lại.
Dưới cái nhìn chằm chằm của mẹ tôi, cuối cùng ba vẫn nói câu nói quá quắt kia ra.
"Liệu con có thể nhường suất đi học đó cho chị con không!"
Nghe thì như là hỏi, nhưng thực chất là dùng ngữ khí ra lệnh bắt phải tuân theo.
Mà thậm chí còn chẳng có chút xấu hổ nào.
Tôi hoảng hốt nhìn người ba với mái tóc chưa bạc, trước mắt vẫn là cảnh tượng vụt lướt khi tôi rơi xuống khỏi tòa nhà cao tầng.
Một hồi lâu tôi mới nhận ra là mình đã được tái sinh ở quá khứ.
Tôi trở lại năm mười bảy tổi, về tới thời điểm có thể thay đổi cuộc đời mình.
Thấy tôi chẳng phản ứng gì một lúc lâu, sắc mặt mẹ tôi lạnh hẳn đi.
Bà ấy nhiếc móc tôi nặng nề:
"Niệm Niệm, con vừa thông minh lại có năng lực, hoàn toàn khác với chị con, suất đi học này, con dù không muốn nhường thì cũng phải nhường cho chị con."
Đời trước, mẹ tôi cũng nói y như vậy.
Lúc ấy tôi tức giận quá, kiên trì không nhường suất cử đi học vốn thuộc về mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nhưng cuối cùng.
Ba mẹ tôi "đi đêm" với người ta để rồi suất cử đi học này đã sớm đổi thành tên chị tôi.
Thậm chí ba mẹ còn không nói cho tôi biết suất này đã được định sẵn từ trước, để tôi chơi bời vài tháng, cuối cùng còn chẳng tham gia kỳ thi đại học, làm tôi bỏ lỡ trường đại học trong mơ của mình.
Sau đó tôi chất vấn ba mẹ rằng tại sao bọn họ lại làm như thế.
Bọn họ nói thế này.
"Ôn thêm một năm rồi thi là được mà, có vấn đề gì đâu."
Một câu nhẹ nhàng bâng quơ của bọn họ khiến tôi phải vất vả ôn thi thêm một năm nữa.
Vất vả lắm tôi mới thi vào đại học, lại gặp phải chuyện chị học các môn quá yếu sắp bị trường đuổi học.
Ba mẹ lập tức bảo tôi nhường hạng mục nghiên cứu khoa học trong tay tôi để giúp chị ổn thỏa tốt nghiệp.
Tôi không cho.
Bọn họ lại tới trường sử dụng quan hệ, sử dụng năng lực tiền bạc.
Tôi khóc.
Và cũng làm um lên.
Cuối cùng chỉ là không đủ học phần nên bị đuổi học.
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 1184
Thể loại: Trọng Sinh, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Số chương: 20/20
0

Để lại một bình luận