![Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người](https://truyenhoan.com/cdn/medias/covers/8/8445-trong-sinh-nam-70-beo-the-muon-xoay-nguoi_cover_large.jpg)
Trúc Mã Này Ta Không Cần Nữa
TXT 94/94 262 Theo dõi 0
Chồng Hờ Vợ Giả
AUX 9/9
3985 Theo dõi 0
Nếu Adam Không Có Xương Sườn
AUX 7/7
1144 Theo dõi 0Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người: Chương 1
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người của tác giả Lý Bảo Châu. Nhân vật chính là một nữ luật sư xuất sắc trong thế giới hiện đại, nhưng một biến cố đã khiến cô xuyên không về thời kỳ thập niên 70. Tại đây, cô nhập vào thân xác của một thôn nữ nặng 260 cân, vừa đen vừa béo, sống trong hoàn cảnh nghèo khó với nhiều khó khăn chồng chất. Ngay khi vừa đến, cô phải đối mặt với hàng loạt vấn đề: không cha không mẹ, ông nội bệnh nặng, gia đình họ hàng tham lam tính toán hại cô để chiếm đoạt tài sản. Thậm chí, họ còn muốn bán cô cho một người đàn ông ngốc nghếch để lấy tiền.
Với ý chí mạnh mẽ và bản lĩnh của một người hiện đại, cô quyết tâm thay đổi cuộc sống này. Cô bắt đầu hành trình đoạt lại tài sản bị lừa mất, cứu chữa ông nội, đối phó với họ hàng độc ác, đồng thời tìm cách cải thiện ngoại hình bằng việc giảm cân. Trong quá trình đấu tranh cho sự sinh tồn, cô gặp được cha của cặp song sinh đáng yêu trong tương lai, một người đàn ông tốt bụng, đẹp trai và đầy trách nhiệm. Từ đây, hành trình của cô không chỉ là cuộc chiến chống lại hoàn cảnh mà còn là hành trình xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và tràn ngập yêu thương.
Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người là một câu chuyện đầy ý nghĩa, pha trộn giữa yếu tố hài hước, điền văn và sự lãng mạn. Từng bước đi của nữ chính trong hành trình vượt qua khó khăn sẽ mang đến cho người đọc những cảm xúc đa dạng, từ cảm thông, xúc động đến khâm phục. Bên cạnh đó, bạn có thể tham khảo thêm các bộ truyện cùng thể loại như Trọng Sinh Chi Ôn Uyển hay Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ.
Nhưng trong ngày hôm đó người đã rời đi, về sau cũng chỉ gửi tiền sinh hoạt mỗi tháng chứ không còn gặp lại nữa.Mười tháng sau cô gái sinh đôi.
Ông nội cũng đã qua đời vào thời điểm này.Cô gái nông thôn một mình mang hai đứa trẻ vừa phải làm việc trong đất vừa phải lo toan việc nhà, tính cách ngày càng thêm cáu kỉnh, nhìn ai cũng khôn vừa mắt, nhất là người em họ xinh đẹp Hoa Tiểu Ngọc.Một ngày nọ, cô đi lấy củi cùng Hoa Tiểu Ngọc thì gây sự đánh nhau, nhưng cô không may trượt chân rơi xuống núi và chết.“Ai”Hoa Chiêu thở dài, trên đời này thật sự có chuyện xuyên không như vậy? tại sao nó lại phát sinh trên người cô? Vì sao lại xuyên tới một thân thể bết bát như vậy?Tại sao lại không thể xuyên không sớm hơn một ngày a.Mộng xuân thực sự rất đẹp, nhưng nếu biến thành sự thật, cũng rất đáng sợ.Nàng cưỡng bức một người đàn ông… Nghĩ ở góc độ khác, anh ta chắc có tâm muốn giết người, đúng không?Hoa Chiêu nằm ở trong chăn, toàn thân cứng ngắc, giả chết.Cô không dám chuyển động thân thể, mặt giống như bánh nướng, đối mặt với người bị hại.Hơn nữa cái bánh này, là bánh mặt đen đấy…Lão thiên gia ah! Mau tới tạo sét đánh chết cô a.“Hoa, tiểu Hoa, mau dậy đi, gì ba của cháu tới rồi!” Trong sân truyền đến một giọng nói già nua, tiếp theo là vài tiếng ho khan cùng tiếng nói chuyện ồn ào.Hoa Cường nóng lòng hoan nghênh bà mối Triệu vào nhà.
Bà mối Triệu động tác lại rất chậm.Chỉ cần người cháu gái đầu gấu này của Hoa Cường gả cho ai, là tai hoạ cho nhà đó, bà cũng không muốn bị ném đá cửa sổ! Nhưng bà và Hoa Cường là họ hang thân thích, đã cự tuyệt qua rất nhiều lần rồi, lần này thái độ của Hoa Cường đặc biệt khiêm tốn.
Đối mặt với một cựu chiến binh vẻ vang, bà đều không muốn tuyệt tình quá mức, cho nên đáp ứng đi đến một lần.Đương nhiên là tới ứng phó một chút cho xong, đến lúc đó giới thiệu một vài người goá vợ, tàn tật, Hoa Cường khẳng định không đồng ý, chuyện này coi như cho qua.Trong phòng Hoa Chiêu giật mình ngồi bật dậy.
Cô vừa mới tiếp thu trí nhớ của nguyên chủ, biết rõ đây là một màn “bắt gian tại giường”.Ông cháu sợ Diệp Thầm không cưới nàng, cố ý để chuyện này bị người ta bắt gặp, đến lúc đó nếu anh ta không nhận nợ, có chứng cứ, bọn họ sẽ đi bộ đội tố cáo anh ta!Hoa Chiêu nắm chặt chăn, mền, không thể để cho chuyện này phát sinh! Như vậy quá khó nhìn! Đẵ đem anh ta cưỡng… không thể lại chà đạp tôn nghiêm của anh ta.“Dì Ba nào? Có phải là người nói ta cả đời sẽ không thể kết hôn và tuyệt đối không bao giờ bước vào cửa nhà chúng ta không?” Hoa Chiêu gắt giọng: “ Lại để cho nàng cút đi! Ta chính là cả đời không gả được, cũng không cần giơi thiệu đối tượng cho ta!”Giọng của Hoa Chiêu rất manh, nhưng cũng không che giấu được nội dung gây tức giận.Sắc mặt bà mối Triệu hết đỏ lại trắng, hết trắng lại đỏ, quay đầu bước đi.Hoa Cường sững sờ tại chỗ, không phải đêm qua đã thương lượng như thế à?Qua lớp kính cáu bẩn, Hoa Chiêu thở phào nhẹ nhõm khi thấy trong sân chỉ có ông nội.Phía sau lưng một trận gió lạnh thổi qua, Hoa Chiêu đột nhiên nhớ tới chính mình còn đang trần truồng! Cô có thể cảm nhận được một đạo ánh mắt nóng rực đang chặt chẽ dính trên lưng cô, tựa như muốn đem cô xuyên thủng..