TXT 73/??
755 Theo dõi 0
TXT 5592/5592
8625 Theo dõi 0
TXT 5400/5400
2534 Theo dõi 0
TXT 12/12
1124 Theo dõi 0
TXT 54/54
710 Theo dõi 0
TXT 57/57
693 Theo dõi 0
TXT 134/134
604 Theo dõi 0
TXT 96/96
971 Theo dõi 0
TXT 9/??
574 Theo dõi 0
TXT 510/510
941 Theo dõi 0
TXT 88/??
1108 Theo dõi 0

Hoa Âm Hệ Liệt
TXT 73/??
755 Theo dõi 0
Đạp Tinh
TXT 5592/5592
8625 Theo dõi 0
Vô Thượng Sát Thần
TXT 5400/5400
2534 Theo dõi 0
Anh Ấy Kiêu Ngạo Thế Sao
TXT 12/12
1124 Theo dõi 0Từ Đương Gia: Chương 1
Vào ngày tết thượng tị, ta cùng bạn tốt của mình đi chơi xuân nhưng xe ngựa bị tắc nghẽn trên đường.
Ta nghe thấy tiếng nói chuyện của vị hôn phu mình vọng ra từ xe ngựa bên cạnh.
“Từ Giảo chỉ là phụ nhân tầm thường thì sao có thể sánh với quận chúa xinh đẹp như hoa được.”
Từ trong xe bên cạnh, tiếng cười nũng nịu của nữ tử vang lên, còn trái tim ta thì nhanh chóng chìm sâu xuống đáy cốc.
Bạn tốt Hứa Minh Minh muốn xuống xe dò xét xem sao.
Ta ngăn cản nàng ấy.
Minh Minh giận dữ không thôi: "Ngươi cung phụng hắn ăn học, vậy mà hắn lại đi bám cành cao để hạ thấp ngươi."
"Đồ sói mắt trắng, hôm nay ta nhất định phải đi tát hắn!"
Ta cười nói: "Nếu quả thật là hắn, đâu cần Minh Minh tự mình động thủ."
Ta và Tống Dần là thanh mai trúc mã.
Tống Dần thông minh hiếu học, ôn lương khiêm tốn, là thanh niên có triển vọng mà ai gặp cũng phải khen ngợi, tiền đồ vô lượng.
Ta không thể tin được một Tống Dần thông minh lại có thể phản bội mình.
Dù sao hắn cũng ăn của ta, dùng của ta nên một khi phản bội ta sẽ phải trả giá ra sao, hắn đã biết từ khi còn nhỏ.
Chẳng lẽ đối với hắn thì quận chúa cành vàng lá ngọc lại đáng giá đến vậy sao?
Ta vén rèm xe rồi nhìn sang xe ngựa bên cạnh, sắc mặt sa sầm.
Chiếc xe đó là do ta sắm cho hắn, con ngựa kéo xe cũng là do ta bỏ số tiền lớn mua về.
Ngay lúc này, rèm xe bên cạnh cũng được vén lên, lộ ra một gương mặt diễm lệ cùng với một bàn tay mà ta vô cùng quen thuộc ẩn sau gương mặt ấy.
Là Tống Dần.
Ta day day thái dương.
"Làm sao đây?" Minh Minh hỏi.
"Lát nữa ngươi hãy hỏi Tống Dần câu này." Ta nhướng mày nói.
Minh Minh ôm chầm lấy ta: "Ta biết ngay mà, Giảo Giảo sẽ không chịu uất ức đâu."
Ta bảo bà tử đánh xe đưa xe đến phía trước xe của bọn họ để chặn ngang giữa đường rồi sai bà tử đánh xe hòa vào đoàn xe nhà khác.
Rất nhanh phía sau xe của ta đã vang lên những tiếng chửi rủa, xe sau mắng xe trước, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.
Ta vẫn đứng yên bất động lặng lẽ lắng nghe những lời chửi mắng.
Sau một chén trà, Thanh Dương quận chúa và Tống Dần cùng xuống xe. Tống Dần gõ vào thành xe của ta rồi cất tiếng gọi: "Làm phiền tránh ra một chút, xe của các ngươi đã chặn đường rồi."
"Rốt cuộc có biết đánh xe không vậy, có được dạy dỗ đàng hoàng không?" Thanh Dương quận chúa nói.
Trên đường đâu đâu cũng là những con người xôn xao xem náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
-Chương 1+
Ta ngăn cản nàng ấy.
Minh Minh giận dữ không thôi: "Ngươi cung phụng hắn ăn học, vậy mà hắn lại đi bám cành cao để hạ thấp ngươi."
"Đồ sói mắt trắng, hôm nay ta nhất định phải đi tát hắn!"
Ta cười nói: "Nếu quả thật là hắn, đâu cần Minh Minh tự mình động thủ."
Ta và Tống Dần là thanh mai trúc mã.
Tống Dần thông minh hiếu học, ôn lương khiêm tốn, là thanh niên có triển vọng mà ai gặp cũng phải khen ngợi, tiền đồ vô lượng.
Ta không thể tin được một Tống Dần thông minh lại có thể phản bội mình.
Dù sao hắn cũng ăn của ta, dùng của ta nên một khi phản bội ta sẽ phải trả giá ra sao, hắn đã biết từ khi còn nhỏ.
Chẳng lẽ đối với hắn thì quận chúa cành vàng lá ngọc lại đáng giá đến vậy sao?
Ta vén rèm xe rồi nhìn sang xe ngựa bên cạnh, sắc mặt sa sầm.
Chiếc xe đó là do ta sắm cho hắn, con ngựa kéo xe cũng là do ta bỏ số tiền lớn mua về.
Ngay lúc này, rèm xe bên cạnh cũng được vén lên, lộ ra một gương mặt diễm lệ cùng với một bàn tay mà ta vô cùng quen thuộc ẩn sau gương mặt ấy.
Là Tống Dần.
Ta day day thái dương.
"Làm sao đây?" Minh Minh hỏi.
"Lát nữa ngươi hãy hỏi Tống Dần câu này." Ta nhướng mày nói.
Minh Minh ôm chầm lấy ta: "Ta biết ngay mà, Giảo Giảo sẽ không chịu uất ức đâu."
Ta bảo bà tử đánh xe đưa xe đến phía trước xe của bọn họ để chặn ngang giữa đường rồi sai bà tử đánh xe hòa vào đoàn xe nhà khác.
Rất nhanh phía sau xe của ta đã vang lên những tiếng chửi rủa, xe sau mắng xe trước, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.
Ta vẫn đứng yên bất động lặng lẽ lắng nghe những lời chửi mắng.
Sau một chén trà, Thanh Dương quận chúa và Tống Dần cùng xuống xe. Tống Dần gõ vào thành xe của ta rồi cất tiếng gọi: "Làm phiền tránh ra một chút, xe của các ngươi đã chặn đường rồi."
"Rốt cuộc có biết đánh xe không vậy, có được dạy dỗ đàng hoàng không?" Thanh Dương quận chúa nói.
Trên đường đâu đâu cũng là những con người xôn xao xem náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
-Chương 1+